CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 226

không có lấy một lời than vãn. Quan trọng hơn hết, là Steven không giống
ba cháu đâu, Alameda.”
Bà ấy nở một nụ cười không hề vui vẻ. “Tất cả bọn họ đều giống ba con,
Avery.”
“Vậy sao bác còn cố đẩy Sofia cho Luis?” Tôi bối rối.
“Bởi vì ít ra anh ta có thể làm cho con bé sống gần gia đình của nó hơn,”
Alameda nói. “Gia đình thật sự của nó.”

Điên tiết…Thật sự là quá điên tiết! Nhưng tôi đấu tranh để giữ cho giọng

mình thật bình tĩnh. “Bác biết không, Alameda, bác có một thói quen rất

xấu, đó là hay chĩa mũi dùi vào con gái mình. Cháu không biết làm như vậy

thì bác được gì nữa. Nhưng nếu bác hy 351

vọng nó có thể kích thích Sofia quay về bên bác, thì có vẻ bác không được
thành công lắm đâu. Cháu nghĩ bác nên đổi cách khác đi thì hơn.”
Alameda nhìn tôi trừng trừng, rồi…Rầm một tiếng, cửa xe đóng lại, bà ấy
khởi động xe, chạy đi mất. Sau khi bà ấy đi rồi, tôi quay vào trong. Lúc
này, Sofia đang đóng cửa máy rửa chén, còn Steven thì đang lau khô cái
máy xay sinh tố. Cả hai người đều không ai nói với ai tiếng nào. Không
biết là có chuyện gì xảy ra giữa hai người trong lúc tôi ở bên ngoài không
nữa.
Tôi bế Coco lên. “Tối nay mày đã làm rất tốt,” tôi bảo. “Thật là một cô bé
ngoan!” Con bé rướn lên định liếm tôi. “Không được liếm môi,” tôi nói.
“Tao biết miệng mày vừa để ở đâu đấy.”
Steven cầm chìa khoá trên quầy bếp lên. “Đến giờ anh phải ‘lăn’ về rồi,”
anh ấy nói. “bữa ăn tối nay, đúng là no chết đi được.”
Tôi nhìn anh cười. “Anh đã cứu bọn em,” tôi nói.
“Cám ơn Steven.”
“Đúng vậy, cám ơn anh,” Sofia nói líu ríu. Tất cả sự sinh động của con bé
lúc nãy đã rút đi sạch sẽ.

352

Steven giữ giọng bình thường. “Không cần khách sáo.”
Tôi đang nghĩ có nên tiễn anh ấy không. “Anh có muốn em —“

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.