CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 237

“Hy vọng em không làm anh bị trễ,” tôi nói.
“Sự kiện đó bị huỷ rồi.”
“Từ khi nào?”
Anh cười. “Khoảng một phút rưỡi trước.” Song, anh để ly rượu xuống, cởi
áo khoác ngoài, đặt lên cái ghế đẩu ở quầy bếp, rồi cởi nút cổ tay, xắn tay
áo lên, làm lộ ra cánh tay rắn chắc với một tầng lông sẫm màu. Khi anh tiếp
tục cởi cà vạt, dục vọng trong tôi đã bắt đầu kêu gào muốn thoát ra rồi.
Nhưng Joe dường như không nghe thấy, anh vẫn tiếp tục cởi thêm một cái
cúc áo nữa, rồi mới điềm nhiên cầm ly rượu lên, nhìn tôi không một gợn
sóng. “Bữa giờ anh không gọi cho em, là vì muốn cho em có thêm không
gian để suy nghĩ.”
Tôi giả vờ bị tổn thương. “Cho người ta không gian và phớt lờ người ta, là
hai chuyện hoàn toàn khác nhau đấy, anh biết không? !”
“Em yêu, anh làm sao nỡ phớt lờ em. Anh chỉ không muốn mình giống như
một kẻ bám đuôi mà thôi.”
“Vậy sao lần trước anh không hôn tạm biệt em?”

368

Nếp hằn ở đuôi mắt anh sâu hơn. “Bởi vì anh biết, nếu anh hôn em, anh sẽ
không dừng lại được.
Em cũng thấy rồi đấy, mỗi khi ở gần em, anh lại không thể kiềm chế được
chính mình.” Anh ấy đứng dậy, chống tay lên hai bên ghế, giam cầm tôi ở
giữa.
“Giờ em bắt camera của anh làm con tin rồi… Em muốn anh chuộc nó như
thế nào đây?”
Tôi lấy hết can đảm. “Em nghĩ chúng ta có thể thương lượng một chút ở
trên lầu. Trong phòng ngủ của em.”
Joe trầm ngâm một hồi lâu, rồi chậm rãi lắc đầu.
“Avery…nếu chúng ta làm chuyện đó, anh sẽ muốn nhiều hơn nữa. Nhưng
đó đều là những thứ em vẫn chưa sẵn sàng để cho đi. Lần đầu tiên đã rất
khó khăn rồi. Anh không muốn lại phải mạo hiểm nữa.”
Tôi đặt tay lên cánh tay anh, cảm nhận những sợi gân nổi lên đầy nam tính.
“Em rất nhớ anh,” tôi nói. “Em nhớ những cuộc trò chuyện hàng đêm của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.