CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 235

Chúng tôi coi được một phần ba bộ phim, thì chuông cửa vang lên.
Coco lúc lắc chạy xuống bậc thang ra cửa, rồi nhảy lên kêu ẳng ẳng. Khi tôi
đứng lên, cầm theo ly rượu ra, có một dòng điện bắt đầu chạy loạn khắp
người. Sau khi hít một hơi thật sâu, tôi vặn mở cửa, thì thấy…Joe đang mặc
âu phục, đứng tựa vào khung cửa. Đẹp trai đến nghẹt thở!
“Ồ, chào anh,” tôi cố làm cho giọng mình có vẻ hơi ngạc nhiên một chút,
rồi đẩy cửa lớn hơn. “Sao anh lại đến đây?”

“Đáng ra tối nay anh phải chụp hình cho một buổi gây quỹ. Nhưng vừa ra

khỏi nhà, thì phát hiện 365

cái túi đựng máy chụp hình trống không. Chỉ có một mảnh giấy.” Joe giơ
một tờ giấy được cắt ra từ trong tạp chí lên, chữ trên đó được viết theo kiểu
cắt dán.
Nó ghi là:
‘Gọi cho em nếu muốn lấy lại camera. ’
“Em có biết gì về chuyện này không?” anh hỏi.
“Chắc là biết…” Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, rồi âm thầm thở ra một hơi.
May quá, anh ấy không tức giận! Thật ra, tôi thấy anh còn có vẻ thích thú
nữa là đằng khác.
“Rõ ràng là có gián điệp,” Joe nói. “Jack có chìa khoá nhà anh, nhưng anh
ấy sẽ không làm vậy. Nhất định là Ella đã giúp em.”
“Em chưa nói gì hết nha.” nói rồi, tôi mở toang cửa ra. “Anh có muốn vào
nhà uống một ly rượu không?”
Joe đang định trả lời, thì tầm mắt anh rơi vào khe ngực và phần ngực trồi
lên của tôi. Anh ấy cứ nhìn chằm chằm, giống như không thể dứt ra được.
“Rượu, được chứ?” tôi giục.

366

Joe chớp chớp mắt, miễn cưỡng nhìn lên tôi, rồi hắng hắng vài tiếng. “Làm
phiền em.”
Coco quay lại sofa, còn Joe thì theo tôi vào nhà bếp.
“Em đang chờ ai tới à?” Joe hỏi, khi nhìn thấy một cái ly không, bên cạnh
chai rượu đã khui nắp.
“Ai mà biết trước được, đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.