CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 234

Hai ngày qua, tôi nhớ Joe đến phát rồ. Trong đầu lúc nào cũng gào thét
rằng tôi muốn anh ấy, tôi cần anh ấy… ‘Haiz tôi chết chắc rồi, ’ tôi nghĩ,
rồi thở dài bỏ cuộc.
“Không,” tôi nói, “Chị sẽ không gọi, mà chị sẽ tìm cách để anh ấy phải đến
đây.”
Con bé bắn cho tôi cái nhìn bối rối. “Giống như giả bộ là chị bị bắt cóc ấy
hả?”

363

Tôi phá lên cười. “Chị chưa điên đến thế.” Nhưng sau vài giây suy nghĩ, tôi
quyết định, “Nhưng ý tưởng đó cũng không tồi…”
————————————————————————
Chiều thứ bảy, đóng cửa văn phòng xong, tôi đi ngăm mình trong bồn nước
ấm áp, giải toả hết mọi áp lực và căng thẳng. Sau đó, tôi thả mái tóc gợn
sóng xuống ngang eo, xịt một chút nước hoa, rồi vận một chiếc quần thun
màu tím oải hương, với áo viền ren cùng màu hở gần nửa ngực.
“Em đi chơi với bạn nha.” Đang đi xuống lầu thì tôi nghe tiếng Sofia nói
với lên.
“Với ai cơ?”
“Val và vài người nữa.” Sofia đang lục lọi cái gì đó trong túi. “Tụi em đi ăn
tối, xem phim, sau đó, đi bar uống tí rượu rồi về…” Con bé liếc nhìn tôi
một cái, rồi cười toe toét. “Ờ hèm…cái điệu này chắc tối nay em phải xin tá
túc lại chỗ Val quá. Joe nhìn thấy chị trong bộ dạng này, mà hai người
không làm hết mọi ngóc ngách trong nhà mới là lạ.”
“Chị chỉ sợ anh ấy sẽ hét vào mặt chị vì trò đùa dai, rồi bỏ đi luôn ấy.”

364

“Em nghĩ chắc không đâu. Chỉ cần chị nhớ vụ chiếc máy bay là được rồi.”
Sofia mi gió tôi, rồi đi mất.
Tôi khẩn trương đi lòng vòng quanh nhà, chỉnh cho căn phòng tối đi một
chút, thắp vài ngọn nến trong ly đựng thuỷ tinh màu nâu, rồi rót một ly
rượu.
Xong xuôi, tôi ra ghế sofa ngồi xuống. Coco cũng lập tức trèo lên cầu thang
nhỏ, đến ngồi bên cạnh tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.