CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 247

cô ấy nói. “Tôi đã chụp lại trước khi họ đưa cô bé vào lồng kính. Bé nặng
tròn một ký tám. Cao 43 cm.”

382

Mọi người châu đầu nhìn cái điện thoại. Có người kêu lên vì vui mừng,
cũng có người thở phào nhẹ nhõm.
Hardy chỉ liếc một cái, rồi hỏi, giọng khản đặc, “Còn vợ tôi…”
“Bà Cates đã vượt qua ca phẫu thuật, không có vấn đề gì lớn. Hiện giờ, bà
ấy đang được đưa vào phòng hồi sức. Bác sĩ sẽ đến ngay bây giờ, và ông ấy
sẽ nói cho ngài biết —“
“Tôi muốn đi gặp cô ấy,” Hardy mất kiên nhẫn.
Trong khi cô y tá đang luống cuống không biết phải làm sao, thì Gage chen
vào. “Hardy, anh sẽ nói chuyện với bác sĩ. Cậu đi xem Haven đi.”
Hardy gật đầu, rồi sải bước ra ngoài.
“Anh ta thật sự không thể làm như thế được,” y tá cáu gắt. “Tốt hơn là tôi
nên đi theo xem thế nào.
Nếu các vị muốn gặp đứa nhỏ, thì hãy đến phòng săn sóc đặc biệt dành cho
trẻ sơ sinh nha.”
Tôi đi cùng Joe, Jack và Ella qua đó; còn Gage với Liberty ở lại phòng, chờ
nói chuyện với bác sĩ.

383

“Tội nghiệp Hardy,” Ella thì thầm khi chúng tôi đi trên hành lang. “Cậu ấy
lo đến phát sốt lên rồi.”
“Em đồng cảm với Haven nhiều hơn,” Joe nói.
“Em không biết con bé đã phải trải qua những gì, và cũng không muốn biết.
Nhưng em chắc chắn con bé vừa mới vượt qua một trận chiến sinh tử chứ
chẳng chơi.”
Chúng tôi đi vào phòng săn sóc đặc biệt, nơi những đứa trẻ sơ sinh được
đặt trong lồng kính. Bé con được nối với ống truyền oxi, và ống dẫn tới các
thiết bị y tế, phần bụng bé có một vệt màu xanh dương phát sáng.
“Cái đó là cái gì vậy?” Tôi hỏi thật khẽ.
“Là đèn sợi quang học,” Ella trả lời. “Lúc Mia mới sinh xong, cũng được
chiếu đèn này. Đây là quang trị liệu để chữa bệnh vàng da.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.