CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 254

Joe cho xà phòng lên tay, rồi bắt đầu thoa khắp người tôi. Cái đụng chạm

của anh thật dịu dàng. Tôi thuận theo dựa vào anh, để mặc tay anh tuỳ ý len

vào giữa hai chân tôi, tách những nếp gấp mềm mại 392

cho dòng nước ấm áp chảy qua. Anh xoay người tôi lại, rồi ấn tôi vào lồng
ngực ướt át và săn chắc của mình.
“Nhanh quá sao?” tôi nghe anh hỏi.
Tôi lắc đầu, rồi ôm chặt eo anh. “Không phải…
Chỉ là nó khác với lần đầu tiên nhiều quá.”
“Thì anh bảo em là sẽ khác mà.”
“Ừ, nhưng mà em…em không thể hiểu nổi tại sao lại như vậy.”
Anh thì thầm bên tai tôi, “Bởi vì lần này có tình cảm.”
Tôi chỉ biết đáp lại anh bằng một cái gật đầu run rẩy.
————————————————————————
Sau một bữa sáng nhanh, gọn, lẹ với cà phê và bánh sandwich, Joe về nhà
thay quần áo, rồi đi gặp một trong những giám đốc của quỹ từ thiện Travis,
để thảo luận về các đề xuất mà cả nhà đã thông qua trước đó. “Sau những
gì xảy ra tối qua,” Joe nói, “Chắc hôm nay anh là người duy nhất đến đó
rồi.”

Nói xong, anh hôn tôi một cái. “Tối nay mình đi ăn nha?” Chưa đợi tôi trả

lời thì một cái hôn nữa lại rơi 393

xuống. “Bảy giờ ha?” Một cái hôn nữa. “Em không trả lời, anh coi như em
đồng ý rồi đó.”
Tôi đứng đó, cười ngây ngốc nhìn anh rời đi.
Một lúc sau, khi tôi đang uống ly cà phê thứ hai, Sofia lững thững đi xuống
trong cái áo choàng tắm hồng, và đôi dép thỏ. “Joe còn ở đây không chị?”
con bé thì thào.
“Không, anh ấy đi rồi.”
“Hôm qua thế nào?”
Tôi cười khô khốc. “Rất đặc sắc. Bọn chị dành cả tối trong phòng chờ của
bệnh viện Garner.” Hai chúng tôi ngồi xuống ghế sofa, rồi tôi bắt đầu kể
hết mọi chuyện cho Sofia, từ việc Haven mang thai xuất hiện biến chứng,
em bé bị sinh non, tới cái cách mà nhà Travis đối mặt với mọi chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.