CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 255

“Chị đúng là được mở rộng tầm mắt,” tôi nói.

“Chị đã thấy nhiều gia đình ăn mừng cùng nhau, cũng thấy khối gia đình

cãi nhau um trời chỉ vì những chuyện vô cùng nhỏ nhặt. Nhưng chị chưa

từng thấy một gia đình nào lại gắn bó với nhau trong những tình huống khó

khăn như vậy. Cái cách mà họ ủng hộ lẫn nhau…” tôi dừng lại, không biết

phải diễn 394

tả như thế nào. “Ừm, người làm chị ngạc nhiên nhất là Gage. Anh ta luôn
có hiềm khích với Hardy, nhưng lúc đó, chính Gage lại là người đứng ra an
ủi, và Hardy cũng đã chấp nhận nó. Tất cả chỉ vì bọn họ là một gia đình, và
mối quan hệ ràng buộc này rất quan trọng với họ. Em thấy có kì lạ không?
!”
“Không kì lạ,” Sofia nói. “Gia đình vốn dĩ là phải như vậy mà.”
“Ừ, chị biết, nhưng chị chưa từng thấy gia đình nào làm được như vậy.” tôi
dừng lại, cau mày. “Hoặc vì chị chưa bao giờ là một phần trong một gia
đình lớn như vậy. Chị không biết mình có thích nghi được không nữa. Có
vẻ như họ hiểu rất rõ về nhau. Quá rõ. Chị sẽ không có đủ sự riêng tư cho
mình.”
“Nếu đã là một thành viên trong gia đình, chị phải có những nghĩa vụ và
bổn phận đi kèm,” Sofia đồng ý. “Và nhiều vấn đề khác nữa. Nhưng việc
chăm sóc lẫn nhau…và cái cảm giác mình thuộc về nơi nào đó, chẳng phải
rất tuyệt sao? !”
“Em có nhớ nhà không?” tôi hỏi.

“Thỉnh thoảng,” Sofia thừa nhận. “Nhưng nếu họ không chấp nhận con

người thật của chị, thì đó cũng 395

không phải là một gia đình thật sự.” Con bé nhún vai, rồi nhấp một ngụm
cà phê. “Rồi sao nữa? Kể em nghe tiếp đi,” con bé giục. “Khi Joe đưa chị
về thì sao?”
Mặt tôi đỏ lên. “Thì anh ấy ngủ lại chứ sao. Em biết rồi còn hỏi!”
“Và?”
“Chị sẽ không nói chi tiết đâu,” tôi phản đối. Khi thấy mặt tôi càng ngày
càng đỏ, Sofia lăn ra cười như điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.