CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 261

còn muốn đi làm những công việc như vậy nữa không?” Tôi buộc miệng
hỏi. “Một công việc có thể làm anh bị thương, hoặc… tệ hơn thế nữa?”
“Ở đâu cũng có nguy hiểm cả,” anh nói. “vì trời kêu ai nấy dạ mà em.” Anh
nhìn tôi rồi nói tiếp, “Nhưng nếu em không muốn, thì anh sẽ không làm
nữa.”

405

Nghe lời anh nói khiến tôi sợ hãi. Tôi không ngờ mình lại có sức ảnh
hưởng tới anh đến vậy, nhưng một phần trong tôi lại rất khao khát cái sức
mạnh mới mẻ này, và điều đó còn làm tôi lo lắng hơn nữa.
Mệt ghê không? !
“Đừng vậy mà,” anh thì thầm, rồi dẫn tôi ra khỏi căn nhà nhỏ. “Mình vào
nhà thôi.”
Tôi đi xem phòng ngủ. Trong đó có một cái giường cỡ lớn đơn giản, với cái
miếng ván đầu giường bằng gỗ và ga mền trắng tinh. Tôi thích cái miếng
ván gỗ đó ghê luôn. “Anh mua cái này ở đâu ấy?”
“Haven tặng đó. Nó là cái cửa thang máy cũ ở căn hộ của con bé.”
Tôi quan sát miếng gỗ kỹ hơn, rồi mỉm cười khi nhìn thấy dòng chữ khắc
màu đỏ đã phai màu ở một góc, ghi “nguy hiểm”. Tay tôi trượt theo bề mặt
trơn mịn của cái mền. “Thật mịn. Chắc mật độ sợi của cái mền này cao lắm
hả anh? !”
“Anh cũng không biết nữa.”

Tôi đá văng giày, rồi leo lên trên chiếc giường cỡ lớn của Joe. Tôi lăn qua

một bên, và nhìn anh khiêu 406

khích. “Có vẻ như anh không đánh giá cao vải lanh đắt tiền giống em nhỉ?
!”
Joe nằm xuống cạnh tôi. “Tin anh đi, em là thứ xa xỉ nhất ở trên chiếc
giường này đấy.” Tay anh chậm rãi trượt theo eo và hông tôi. “Avery này…
anh muốn chụp hình em.”
Tôi nhướn mày. “Khi nào?”
“Bây giờ.”
Tôi nhìn xuống cái áo cộc tay và cái quần jeans mình đang mặc. “Trong bộ
đồ này á hả?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.