CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 33

51

Tôi nhận lấy cái ly. “Được rồi. Chị sẽ mang cho anh ta. Charlie và chị sẽ có
vài phút gây go đây.
Đừng để ai quấy rầy nhé.”
“Còn Wyatt thì sao?”
“Chị sẽ tống cổ anh ta.” Tôi đưa cô ấy bộ đàm của mình. “Giữ liên lạc với
Sofia và Steven.”
“Em có cần bảo họ là chúng ta sẽ bắt đầu muộn một chút không?”
“Đừng, chúng ta sẽ bắt đầu đúng giờ thôi.” Tôi nói một cách tuyệt vọng.
“Nếu không, chúng ta sẽ mất độ sáng lý tưởng để cử hành buổi lễ, và chúng
ta sẽ phải bỏ luôn phần thả bồ câu. Vì những con chim phải bay trở về hồ
Clear, mà chúng không thể bay trong trời tối được.”
Val gật đầu, đeo bộ đàm vào và điều chỉnh micro. Tôi đi lên lầu, đi về phía
phòng khách, gõ vào cánh cửa đang khép hờ. “Charlie,” tôi hỏi bằng giọng
bình tĩnh nhất có thể, “tôi vào được không? Avery đây.”
“Xem ai đến này,” Wyatt kêu lên khi tôi bước vào.

Bộ âu phục đắt tiền của anh ta trở nên nhếch nhác, cái cà vạt đen cũng biến

mất tiêu luôn. Bây giờ trông 52

anh ta cứ vênh vênh váo váo, tự cao tự đại, huênh hoang đắc ý vì đã thành
công phá hoại ngày trọng đại của Sloane Kendrick, mà tôi tức sôi gan. Thật
muốn đấm cho một phát. “Thấy chưa Charlie, tớ nói rồi mà. Giờ bảo đảm
cô ta sẽ cố gắng thuyết phục cậu thay đổi quyết định cho mà xem.” Anh ta
ném cho tôi một cái liếc đắc thắng. “Quá trễ rồi. Charlie đã có quyết định
của mình.”
Tôi liếc nhìn gương mặt tái xanh của chú rể đang ngồi bất động trên chiếc
ghế trái tim. Anh ấy không còn là Charlie mà tôi biết nữa.
“Wyatt,” Tôi nói, “Tôi cần nói chuyện riêng với Charlie một chút.”
“Cậu ấy có thể ở lại,” Charlie nói yếu ớt. “Cậu ấy sẽ hậu thuẫn cho tôi.”
Phải rồi, tôi thôi thúc muốn đáp lại, con dao anh ta giấu sau lưng anh đã
làm việc đó tốt quá còn gì.
Nhưng thay vào đó thôi lẩm bẩm, “Wyatt phải đi chuẩn bị cho buổi lễ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.