CÔ GÁI MẮT NÂU - Trang 34

Tên rễ phụ nhìn tôi cười xấu xa. “Cô không nghe thấy gì à? Đám cưới này
bị huỷ rồi.”

53

“Cái đó không phải chuyện anh có thể quyết định,” Tôi nói.
“Cô nhiều chuyện như vậy làm quái gì?” Wyatt hỏi. “Đằng nào mà cô
chẳng lãnh được tiền công.”
“Tôi quan tâm Charlie và Sloane. Và tôi quan tâm đến những người đã và
đang làm việc cật lực để biến hôm nay thành một ngày đặc biệt cho hai
người họ.”
“Hừm, tôi biết cậu ta từ năm lớp một. Tôi sẽ không để cô hay đám người
làm công của cô xoay cậu ấy như chong chóng, chỉ vì Sloane Kendrick
quyết định đã đến lúc để đưa cậu ấy vào tròng đâu.”
Tôi đến chỗ Charlie và đưa anh ấy ly rượu. Anh ta nhận lấy nó một cách
đầy biết ơn.
Tôi rút di động ra. “Wyatt,” tôi nói giọng tỉnh bơ khi tay liên tục dò tên
trong danh bạ, “suy nghĩ của anh quá ư là lệch lạc. Đám cưới này đâu phải
cho anh. Tôi muốn anh phải rời đi ngay lập tức, làm ơn.”
Wyatt phá ra cười. “Ai có thể làm tôi rời khỏi đây nào?”

Tìm thấy số của Ray Kendrick, tôi bấm gọi. Là một cựu cao bồi, ba của

Sloane là kiểu người dù cho cái xương sườn bị nứt hay nội tạng bị tổn

thương, 54

vẫn sẽ cưỡi lên một con vật nặng chín trăm kí đang lồng lộn, mà cái đó
cũng tương tự như bị đánh giữa hai chân bằng gậy bóng chày ấy…
Ray bắt máy. “Kendrick đây.”
“Tôi là Avery,” tôi nói. “Tôi đang ở chỗ Charlie.
Chúng tôi có một vài rắc rối với bạn của anh ấy, Wyatt.”
Ray đã khó chịu ra mặt với hành động của Wyatt từ buổi ăn tối diễn tập rồi.
Ông hỏi, “Cái thằng khỉ đó lại giở trò gì nữa hả?”
“Phải,” tôi nói. “Và tôi nghĩ ông là người duy nhất có thể chỉ cho anh ta
biết phải cư xử thế nào trong ngày trọng đại của Sloane.”
“Cô nghĩ đúng lắm, con gái,” Giọng Ray hăng hái hẳn lên. Đúng như dự
đoán, ông ấy còn hơn cả vui mừng khi có cái gì đó để làm, thay vì cứ đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.