CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 133

“Thi xong rồi, hôm nay cậu có về nhà sớm không?” Tôi đứng lên,

vươn vai một cái như thể đang ngẫm ngợi điều gì.

“Cùng lắm thì về sớm một chút thôi.” Thẩm Giai Nghi nhìn màn mưa

bên ngoài cửa sổ.

“Đợi tớ nhé.” Tôi vẫy tay, chạy ra khỏi phòng học.

Không buồn để ý đến vẻ mặt nghi hoặc của Thẩm Giai Nghi, tôi bất

chấp cơn mưa to quất vào người đau rát, đạp xe lao ra khỏi trường, vượt
qua cây cầu Trung Hoa rất chi là dốc mà tôi đã nhắc đi nhắc lại không biết
chán kia, chạy vào khu trung tâm.

Dọc đường, nước mưa không ngừng chảy dọc theo tóc mai và lông

mày, chui vào mắt, khiến tôi càng thêm vất vả trong việc tìm kiếm một tiệc
cắt tóc rẻ tiền ven đường. Nhưng tâm trạng tôi cứ bay bổng ngút ngàn.

Xe đạp dừng trước một tiệm cắt tóc gia đình, thoạt trông có vẻ “cắt

bừa cắt bậy cũng rất chi hợp lý.”

“Bà chủ, húi cua cho cháu, càng ngắn càng tốt.” Tôi đẩy cửa.

Ướt sũng, mệt lử, đẹp trai vãi cả nước ra.

“Hả?” Bà chủ đang cõng đứa bé, tay còn bưng một bái mì to tướng.

“Xin bác đấy, phì phì phì, cắt nhanh nhanh cho cháu đi!” Tôi chỉ vào

đầu mình, tinh thần cực kỳ phấn chấn.

Nửa tiếng đồng hồ sau, tôi lao thẳng xe đạp vào trường, dừng lại trước

cửa phòng học Thẩm Giai Nghi đang ngồi.

Đang định bước vào, tôi chợt phát hiện ra bên cạnh Thẩm Giai Nghi

đã có thêm người chị gái đang phải đối mặt với áp lực thi cử cuối cấp. Hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.