CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 181

Khoảng cách giữa Đài Bắc và Tân Trúc không xa nhau lắm, nhưng nói

sao thì cũng là một trở ngại.

Giờ hãy nói về vị trí của các tình địch.

Nhà thơ Tạ Mạnh Học xưa nay vẫn rất thích Thẩm Giai Nghi thi vào

khoa Nha trường Y Đài Bắc, ở gần Thẩm Giai Nghi nhất, nếu như thường
xuyên hẹn hò thì e khó lòng đảm bảo nó không đánh ngã được tôi. Thằng
Liêu Anh Hoằng thích đùa, thằng Dương Trạch Vu cẩu thả, thằng Đỗ Tín
Triết luôn âm thầm hành động, đều không hẹn mà cùng thi vào Đại học
Phùng Giáp ở Đài Trung. Kình địch A Hòa cũng thi vào một trường ở Đài
Trung, đóng quân ở khoa Quản lý doanh nghiệp Đại học Đông Hải.

Còn đám không phải tình địch, thằng Lý Phong Danh sinh cùng ngày

với tôi cũng học đại học Phùng Giáp, Lại Ngạn Tường học Đại học Phụ
Nhân, Hứa Bác thuần vì quay tay quá miệt mài, làm bài thi không tốt, cùng
với Tào Quốc Thắng vào lớp 13 chờ một năm.

Vào đại học, tựa như bước vào một thế giới khác vậy.

Trong thế giới được gọi là trường đại học ấy, chẳng ai ép tôi phải học,

cũng không tồn tại mục tiêu rõ ràng của việc học hành (trở thành người có
ích cho xã hội à? Mục tiêu này không cần học cũng có thể làm được mà!),
cứ thế, tôi bắt đầu những bước thong dong nhàn nhã trong đời sinh viên của
mình.

Tôi và đám bạn cùng phòng gia nhập một câu lạc bộ hùng biện suốt

ngày ra rả “đối thủ hùng biện với lại đối thủ hùng biện”, muốn rèn luyện
tốc độ và sự tỉ mỉ trong tư duy, nhưng chỉ giành được hạng 3 giải cúp Tân
Sinh viên. Về sau, vì nguyên nhân đặc biệt, tôi nảy ra thói quen xấu,
thường hay ngủ trong trụ sở của câu lạc bộ hùng biện.

Năm thứ nhất, tôi chưa có ô tô, nên tiêu tốn gần hết thời gian trống tiết

tẻ ngắt trong thư viện trường. Tôi vào thư viện mượn băng video xem phim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.