CÔ GÁI NĂM ẤY CHÚNG TA CÙNG THEO ĐUỔI - Trang 51

“Để làm gì?”

“Tò mò thôi mà.”

“Sao tớ phải nói cho cậu? Cậu thông minh thế, muốn biết thì chắc là

biết được mà.”

Tan học, tôi bèn cưỡi xe đạp đợi ngoài cổng trường, thấy bố Lý Tiểu

Hoa đi xe máy đèo cô về nhà. Tôi hít thở sâu, nhấn mạnh bàn đạp, phóng
như điên đuổi theo.

Trường trung học Tinh Thành cách khu trung tâm một cây cầu Trung

Hoa rất dốc, bình thường muốn đạp xe qua đó, mông phải nhổm lên khỏi
yên xe, dốc hết sức lực mới khỏi bỏ cuộc giữa đường, phải giải quyết bằng
cách dắt xe đi bộ qua (học sinh tốt nghiệp trường trung học Tinh Thành,
mười người thì tám người có bắp chân cuồn cuộn, haiz…)

Sức mạnh của tình yêu thật không thể tin nổi, tôi phóng như điên một

mạch đuổi theo, coi đoạn dốc đáng sợ ấy như không, bám sát xe máy của
bố Lý Tiểu Hoa. Tất nhiên Lý Tiểu Hoa biết tôi đang đuổi theo đằng sau,
đôi lúc cô còn ngoảnh đầu lại cười như thể đang cổ vũ tôi cố lên, khiến tôi
hoàn toàn quên đi tiếng rên rỉ đau đớn của cái bắp chân.

“Đợi đấy, chút khó khăn vặt này sao ngăn bước anh đây được.”

Tại chốt đèn giao thông, tôi thở hổn hển nhìn bố Lý Tiểu Hoa nghênh

ngang phóng đi.

Tôi tốn mất mấy ngày, áp dụng phương pháp từng bước thu hẹp phạm

vi chưa thăm dò, đã biết được Lý Tiểu Hoa ở khu vực nào. Chỗ đó cách nhà
tôi chỉ khoảng năm trăm mét, hồi nhỏ học ở trường tiểu học Dân Sinh, ngày
nào tôi cũng đi bộ qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.