CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 178

“Còn tiền?”
“Ở trong cốp xe, hai va li như bọn chúng đòi hỏi.”

“Xe để ở đó bao lâu rồi?”
“Từ sáng sớm hôm nay. Chính tôi đã bỏ lại nó ở đấy.”
“Hy vọng vẫn còn đó.”

“Tiền hay xe?”
“Cả hai.”
“Có thể xem đấy là nói đùa hay không?”

“Không đâu,” Gabriel đáp.
Mặt mày nhăn nhó, Fallon ngồi đối diện với Gabriel và ngắm những

móng tay của mình. Còn lại rất ít móng.

“Tôi nợ anh một lời xin lỗi vì cách cư xử của mình đêm hôm qua,”

một lát sau ông ta nói. “Tôi chỉ hành xử theo điều mà tôi tin đem lại lợi ích
tốt nhất cho Thủ tướng của tôi.”

“Tôi cũng vậy,” Gabriel đáp lại.
Fallon dường như giật lùi lại. Như hầu hết những kẻ có quyền thế

khác, ông ta không còn cái thói quen nói thẳng nói thật nữa.

“Graham Seymour đã cảnh báo với tôi thỉnh thoảng anh có thể nói

năng cộc cằn.”

“Chỉ khi nào các sinh mạng bị đe dọa mà thôi,” Gabriel đáp lại. “Và

ngay giây phút tôi leo lên ngồi sau tay lái của chiếc xe đó, sinh mạng của
tôi sẽ lâm nguy. Tức là vào giây phút này tôi quyết định mọi việc.”

“Tôi không cần nhắc lại với anh vụ việc này phải được kết thúc càng

kín đáo càng tốt.”

“Không, không cần đâu. Vì nếu không như vậy, Thủ tướng không phải

là người duy nhất phải trả giá.”

Fallon không phản ứng lại, chỉ liếc nhìn đồng hồ đeo tay của mình.

11:40, hai mươi phút trước khi điện thoại được cho là sẽ reng lên. Ông ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.