CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 337

“Trông cậu có vẻ quen thuộc với tôi.”
“Rất nhiều người đã nói thế đấy.”

Nụ cười phai nhạt đi, cặp mắt nheo lại. “Cậu có mang theo điện thoại

đấy không?” hắn hỏi.

“Tôi vẫn gọi và nhận các cuộc điện thoại tới tấp.”
“Xin cậu cảm phiền tắt máy, có được không?”

“Có thực sự cần thiết không?”
“Có đấy,” hắn đáp. “Gỡ pin ra luôn đi. Có thể thời buổi này như thế

chẳng hề quá cẩn thận đâu.”

Ba mươi giây sau đốm sáng xanh lơ trên máy tính bảng vụt tắt. Gabriel gỡ
tai nghe ra và nhăn nhó.

“Chuyện gì vừa xảy ra thế?” Keller hỏi.

“Mikhail đã ngoài tầm kiểm soát.”
“Điều đó có ý nghĩa gì?”
Đội trưởng giải thích. Rồi ông rút điện thoại di động từ túi áo khoác và

gọi cho Eli Lavon ở nhà an toàn. Họ nói trong vài giây bằng tiếng Do Thái
ngắn gọn dùng trong các điệp vụ.

“Chuyện gì đang diễn ra thế?” Keller hỏi sau khi Gabriel đã ngắt kết

nối.

“Hai tên côn đồ SVR từ rezidentura ở Copenhagen đang lục soát

phòng của Mikhail tại Khách sạn Angleterre.”

“Đấy có phải việc tốt lành không?”

“Đó là một việc rất tốt.”
“Ông chắc chắn điều ấy chứ?”
“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.