CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 340

lời của khách.

“Có phải đấy là nội dung cuộc gặp này?” một lát sau Mikhail hỏi lại.

“Có phải ông đang tuyển mộ tôi làm nội gián bên cạnh Viktor?”

“Dường như cậu quen thuộc với ngôn ngữ của nghề gián điệp,

Nicholas ạ.”

“Tôi đọc sách.”
“Loại sách nào thế?”

Mikhail đặt ly rượu xuống một cách thận trọng. “Chuyện này bắt đầu

nghe có vẻ quá đỗi giống như thẩm vấn rồi đấy,” cậu thản nhiên đáp. “Nếu
ông không phiền lòng, chắc bây giờ tôi muốn trở về khách sạn.”

“Như thế sẽ là một sai lầm về phía cậu đấy.”
“Sao chứ?”

“Bởi vì cậu vẫn chưa nghe lời đề nghị của tôi.”
Lazarev mỉm cười cầm lấy ly rượu Mikhail vẫn chưa đụng tới và

mang đến xe đẩy để rót một ly mới. Mikhail nhìn Pavel Zhirov và đáp trả
lại bằng cái nhìn chằm chặp vô hồn. Tuy thế trong thâm tâm cậu đang thay
bộ đồ bằng len sẫm màu của Zhirov bằng trang phục mùa hè tươi sáng mà
hẳn đã mặc để ăn trưa trong nhà hàng Les Palmiers ở thị trấn Calvi. Khi ly
rượu lại xuất hiện, cậu xóa đi hình ảnh ấy trong tâm tưởng như lau phấn
trên bảng đen và chỉ nhìn Lazarev. Lông mày hắn đang nhíu lại như thể
đang vật lộn với một phương trình không thể tìm ra lời giải.

“Cậu có phiền không nếu ta dùng tiếng Nga để tiếp tục phần còn lại

của cuộc nói chuyện này?” cuối cùng hắn hỏi.

“Tôi e rằng vốn tiếng Nga của tôi chỉ vừa đủ dùng trong các nhà hàng

và trên các taxi mà thôi.”

“Tôi đã nghe người có thẩm quyền cao nhất bảo tiếng Nga của cậu khá

giỏi. Thực sự lưu loát đấy.”

“Ai bảo ông như thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.