CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 342

“Nếu ông muốn,” cậu đáp.
Kế đó khi Lazarev nói tiếp, hắn dùng tiếng Nga. “Cậu đã bao giờ đến

Moscow chưa?”

“Chưa ạ,” Mikhail đáp lại cũng bằng ngôn ngữ ấy.
“Sao lại chưa?”
“Tôi chưa bao giờ có lý do gì để làm thế.”

“Cậu chẳng hiếu kỳ muốn trông thấy quê hương mình hay sao?”
“Nước Anh mới là quê hương của tôi, còn Nga là đất nước gia đình tôi

đã trốn chạy.”

“Cậu từng là kẻ thù của Liên Xô?”

“Lúc ấy tôi còn quá trẻ nên đâu có thù hằn gì.”
“Còn chính phủ hiện thời của chúng tôi thì sao?”
“Về điều gì ạ?”

“Cậu có chia sẻ ý kiến của Viktor Orlov cho rằng tổng thống của

chúng tôi là một kẻ cắp vặt cầm quyền độc đoán hay không?”

“Điều này có thể khiến ông ngạc nhiên, ông Lazarev ạ, nhưng Viktor

và tôi chẳng hề bàn chuyện chính trị.”

“Quả thật tôi rất ngạc nhiên đấy.”

Mikhail không nói gì nữa. Lazarev cho đề tài ấy qua đi. Cái nhìn chăm

chú của hắn chuyển từ Bershov sang Zhirov rồi một lần nữa dừng lại ở
Mikhail. Khi nói tiếp, hắn lại dùng tiếng Anh.

“Tôi cho rằng cậu đã đọc tin về giao dịch bọn tôi đã đạt được với

chính phủ Vương quốc Anh cho phép bọn tôi khoan dầu ở Bắc Hải rồi.”

“Hai mỏ mới phát hiện ngoài khơi Quần đảo phía Tây,” Mikhail nói

như thể đang đọc từ một tờ quảng cáo. “Sản lượng theo đề án lúc khai thác
tối đa là một trăm nghìn thùng mỗi ngày.”

“Rất ấn tượng đây.”
“Đấy là công việc của tôi, ông Lazarev ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.