“Ai vậy?” Gabriel hỏi.
“Thằng Paul đó,” Lavon mỉm cười đáp lại. “Pavel Zhirov của Công ty
Dầu khí Volgatek chính là thằng Paul đó.”
Cuộc tranh luận xảy đến kế đó là một trong những sự kiện tồi tệ nhất trong
lịch sử lâu dài của cả đội, thế nhưng nó đã được tiến hành quá lặng lẽ tới
nỗi Keller hoàn toàn chẳng hề hay biết. Tuy không phải là trường hợp điển
hình, họ chia hẳn ra thành hai phe, với Yaakov nắm quyền chỉ huy phe đối
nghịch. Lý lẽ của anh ta đơn giản và được bảo vệ thật hăng hái. Họ nhận
làm điệp vụ này vì một lý do: tìm chứng cứ người Nga đã thực hiện việc
bắt cóc Madeline Hart như một phần của âm mưu để chiếm đoạt dầu lửa
của Vương quốc Anh. Giờ đây chứng cứ đó đang ngồi trong phòng hắn ở
Khách sạn Imperial dưới hình dạng của Pavel Zhirov, trưởng ban an ninh
của Volgatek và một tên mật vụ ác ôn côn đồ của Trung tâm Moscow, nếu
như từng có một tên như thế. Họ chẳng có chọn lựa nào khác ngoài việc
tiến công hắn ngay lập tức, Yaakov lập luận. Bằng không hắn sẽ mãi mãi
vuột khỏi tầm tay của họ.
Thật không may cho Yaakov, lãnh đạo phe đối lập không phải ai khác
mà chính là sếp tương lai của họ; Gabriel bình tĩnh giải thích tất cả những
lý do tại sao Pavel Zhirov sẽ rời khỏi Copenhagen vào buổi sáng theo lịch
trình đã định. Ông nói họ không có thời gian để vạch kế hoạch hay diễn tập
điệp vụ ấy một cách đàng hoàng. Họ cũng chẳng tìm được cơ hội để xử hắn
một cách minh bạch phù hợp với bất cứ tiêu chí của Văn phòng hiện hữu
nào. Các điệp vụ va chạm lúc nào cũng gặp nhiều rủi ro bất trắc, ông nói.
Và một điệp vụ va chạm không có kế hoạch là một phương cách gây tai họa
mà Văn phòng chẳng thể nào chấp thuận vào lúc này. Pavel Zhirov sẽ được
thả cho đi. Và nếu cần thiết Văn phòng sẽ xách giùm túi cho hắn.
Và thế là lúc mười giờ sáng hôm sau, Pavel Zhirov tức là Paul rảo
bước ra khỏi cửa Khách sạn Imperial cùng với Gennady Lazarev và Dmitry
Bershov. Bọn chúng cùng ra sân bay Copenhagen trong một chiếc