CÔ GÁI NGƯỜI ANH - Trang 421

“Chúng nghĩ có lẽ Lancaster dễ bị lung lạc vì một cuộc tiếp cận hay

sao?”

“Tất cả họ đều dễ bị lung lạc,” cô ta trả lời. “Thật không may cho

Jonathan, ông ấy đã chịu thua khi bị quyến rũ. Ông ấy đã bị tổn hại toàn bộ
ngay cái giây phút làm tình với tôi lần đầu tiên.”

“Xin chúc mừng,” Gabriel nói. “Chắc hẳn cô đã kiêu hãnh vì bản thân

mình lắm.”

Cô ta quay ngoắt lại ngó Gabriel một lát, chẳng nói chẳng rằng.
“Tôi chẳng kiêu hãnh vì những gì mình đã làm,” sau cùng cô nói. “Tôi

đã đâm ra rất mê Jonathan, chẳng muốn bất cứ tổn hại nào đến với ông ấy.”

“Vậy có lẽ cô nên nói cho ông ta biết sự thật.”
“Tôi từng nghĩ đến điều ấy.”
“Chuyện gì đã xảy ra?”

“Tôi đã đi nghỉ hè ở đảo Corse,” cô mỉm cười buồn bã. “Và sau đấy

tôi đã chết.”

Nhưng còn có nhiều điều hơn thế, tất nhiên, bắt đầu bằng tin nhắn cô nhận
được từ Trung tâm Moscow hướng dẫn cô đi gặp một sĩ quan SVR đồng
nghiệp tại nhà hàng Les Palmiers ở thị trấn Calvi. Tên sĩ quan thông báo
cho cô biết sứ mạng của cô ở nước Anh đã kết thúc, cô sẽ trở về nước Nga,
chúng phải làm ra vẻ đó là một vụ bắt cóc nhằm đánh lừa tình báo Anh.

“Hai người đã cãi nhau,” Gabriel nói.
“Thật khẽ khàng song kịch liệt lắm,” cô nói. “Tôi đã bảo hắn mình

muốn ở lại nước Anh và sống nốt quãng đời còn lại như là Madeline Hart.
Hắn bảo điều ấy không thể được. Nếu tôi không chịu làm đúng như lời hắn
dặn, vụ bắt cóc sẽ là bắt cóc thật.”

“Vì vậy cô đã rời biệt thự trên xe máy của mình và đã gặp tai nạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.