CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 168

Hôm diễn ra trận chung kết, anh trai cô động viên cả nhà đi xem thi

đấu cổ vũ: “Đây là lần đầu tiên đội cơ quan con được vào chung kết. Nhà
mình có hai cầu thủ chủ lực nên buộc phải có trách nhiệm ra sân cổ vũ.”

Và thế là cô cũng phải đi.

Trận chung kết diễn ra vào buổi tối dưới ánh đèn cao áp của sân bóng,

trời không phải là quá nóng, cô và người nhà đội cơ quan rất vinh hạnh
được ngồi ở ghế hạng A là hàng ghế thứ ba, rất gần sâ, khi cầu thủ ném
bóng ở biên, mồ hôi có thể bắn cả vào người họ.

Cô phát hiện ra rằng fan bóng đá ở thành phố E quả là không ít, mười

mấy hàng ghế xi măng dài trên khán đài gần như đều ngồi kín, rất nhiều
người mang theo quạt hoặc khăn mùi soa cùng khua khoắng, tựa như đội
ngũ tập thể dục nhịp điệu đông đảo, cũng khá đẹp mắt.

Khi các cầu thủ vào sân, cô nhìn thấy anh Vương Đẹp Trai của cô

đứng ở trong đội cơ quan, mặc áo vàng, trước ngực và sau lưng đều có số
“6” rất to. Đối thủ của đội cơ quan là đội công nghiệp nhẹ, mặc áo màu
xanh lam, cầu thủ hai đội đều đi giày trắng, tất trắng, nhìn từ xa trông như
những đôi boot trắng, rất lãng tử.

Khổng Tiệp – chị dâu tương lai của cô là fan hâm mộ bóng đá đích

thực, nghe nói chỉ cần đó là trận đấu có anh trai cô đá, chị đều xem hết.
Trên đấu vừa mới bắt đầu, Khổng Tiệp đã liên tục đứng lên ngồi xuống, hai
tay khum lại thành loa hô lớn: “Đội cơ quan, cố lên!”, “Vương Bân, cố
lên!”

Cô cũng muốn đứng dậy cổ vũ cho Vương Thế Vĩ, nhưng cứ cảm thấy

ngài ngại, hơn nữa lại sợ ngộ nhỡ hô nhầm thì làm lộ tẩy chuyện đá thế
chân.

Cầu thủ mạo sanh “Vương Đại Vĩ” trên sân thực sự quá đẹp trai, tựa

như chú tuấn mã tung hoàng ngang dọc trên sân, áo gần nhu đã ướt sũng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.