CÔ GÁI THÁNG SÁU - Trang 273

“Con trai lại khác, con trai không được rèn luyện thử thách thì sao có

thể thành người giỏi giang được?”

Khi cô sinh con trai, anh mừng không sao kể xiết, còn cô thì rầu rĩ

muôn phần: Gay rồi, thằng nhóc này suốt ngày người ngợm thâm tím cho
coi.

Năm đầu tiên anh chưa dạy con trai tập đá bóng, chỉ mua một quả

bóng cao su cho con chơi, thấy con chỉ ôm để gặm, liền bỏ cuộc. “Còn bé
quá, đợi lớn lên chút nữa rồi tính.”

Khi con vừa chập chững biết đi, anh đã bắt đầu dạy con đá bóng.

Thằng bé tội nghiệp khóc mếu mào đứng đối diện với ông bố, nhìn quả
bóng khổng lồ trên tay, sợ quá mắt chớp liên hồi. Ông bố liền ném quả
bóng đến, cậu con trai vội tránh sang một bên. Ông bố nổi giận, quát lớn:
“Ngươi tránh cái gì mà tránh? Bảo ngươi lấy chân đá, có hiểu không?”

Cậu con sợ quá khóc tu tu, ông bố càng quát dữ hơn: “Ngươi còn khóc

à? Còn khóc nữa ta lấy bóng đập chết ngươi bây giờ!”

Cậu con trai liền chạy về phía mẹ, lại bị ông bố túm lại, bế về chỗ cũ.

“Chạy đi đâu? Ngươi cứ đứng yên ở đây, hôm nay ngươi đá được mười
quả, ta sẽ cho ngươi về nhà, không đá được mười quả, ta sẽ phạt ngươi
đứng đây một đêm, để ông ba mươi bắt ngươi đi!”

Con trai khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem, đâu còn nhìn rõ

bóng nữa, nói gì đến chuyện đá.

Bà mẹ thấy thế liền đứng ngoài gọi: “Long Long, đừng khóc, nhìn quả

bóng trên tay bố đi, nhìn bố ném rồi con lấy chân đá…”

Cậu con trai mếu máo gọi: “Mẹ ơi, con sợ bóng… rơi vào đầu…”

“Con đừng sợ, bố sẽ không ném vào đầu con đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.