Cô cũng hùa theo: “Em cũng uống trà hoa nhài.”
Một ấm trà và hai ly trà được cô phục vụ mang đến rất nhanh, thấy họ
đang nghiên cứu menu bèn đi ra.
Kevin rót trà cho cô, đặt trước mặt cô, cô miệng nói “cảm ơn”, nhưng
mắt vẫn ngó nghiêng tứ phía.
Anh cũng rót trà cho mình rồi đề nghị: “Mình chọn combo nhé, có
canh và nem, hai món, còn có cả đồ ngọt, giá rẻ hơn là gọi riêng lẻ.”
Cô lại hùa theo: “Ok, gọi combo đi.”
Sau khi cô phục vụ đến, Kevin đại diện hai người gọi món: “Bọn anh
gọi combo này.”
“Combo tình nhân ạ?”
“Ừ, combo tình nhân.”
Cô giật mình, combo tình nhân hả? Thế thì khác gì trêu ngươi bà chủ
nhà hàng? Cô định ngăn lại nhưng cô phụ vụ đã viết lên hóa đơn, thu hai
cuốn menu của họ lại và đi vào bếp.
Cô nén giọng hỏi: “Sao anh lại gọi combo đó?”
Kevin cũng nén giọng đáp: “Mình đã thống nhất với nhau rồi mà!”
“Nhưng anh chỉ nói là combo, không nói là combo …đó.”
Anh liền trêu cô: “Combo nào?”
“Anh biết là em đang nói combo nào.”
“Em sợ rồi à?”