CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 113

cảm đau buồn và bẽ bàng, đó là lòng căm thù.
Tuy thế, sáng hôm đó tôi cảm thấy đặc biệt lười - gần như tới mức thích thú
nữa – và không đến nỗi tuyệt vọng như chiều hôm trước. Mẹ tôi ra ngoài
còn lâu lắm mới về, mà nếu có về thì cũng phải quá trưa. Tôi khoan khoái
nằm trong chăn, đây là khoái cảm đầu tiên tôi cảm thấy vào đầu giai đoạn
mới của cuộc đời tôi, khi đã quyết định từ nay chỉ đi tìm khoái cảm mà
thôi. Đối với một người cứ luôn luôn phải dậy sớm như tôi, thì sự vô công
rồi nghề vào một buổi sáng như thế này quả là một điều xa xỉ. Tôi đã phải
chịu nén nhịn quá lâu, còn bây giờ tôi quyết định cho phép mình được
hưởng cái ý ngông như vậy, và tôi sẽ luôn luôn xử sự như vậy, tôi sẽ có đủ
mọi thứ mà cho tới nay, vì nghèo túng hoặc vì hy vọng một cuộc sống yên
ấm trong gia đình nên tôi đã buộc phải ngoảnh mặt bỏ qua, chẳng là tôi yêu
đàn ông – Tôi đã nghĩ – yêu tiền bạc, yêu những đồ vật có thể mua được
bằng tiền, do đó, từ nay tôi sẽ không bỏ lỡ một cơ hội thuận tiện nào, không
từ chối tình yêu, tiền bạc hay tất cả những gì tình yêu và tiền bạc có thể cho
tôi. Song, đừng nên nghĩ rằng tôi có ý định như vậy là do đau buồn, oán
hận hoặc để trả hận. Ngược lại, tôi đã khoan khoái nghĩ tới điều đó, cảm
thấy trước mọi lạc thú. Bất kỳ hoàn cảnh nào, dù khó chịu đến đâu cũng có
cái hay của nó. Tôi đã mất, tỏng vòng có một tiếng đồng hồ niềm hy vọng
thành lập gia đình và có được hạnh phúc nho nhỏ, êm ấm, ngược lại, tôi
được tự do. Mặc dầu những ước mơ thầm kín nhất của tôi như vậy là không
được thực hiện, song tôi thấy thích cuộc sống dễ dãi và cái vẻ hào nhoáng
của cuộc sống ấy đã lấn át mọi khía cạnh buồn chán và bẽ bàng của nó.
Những lời khuyên của mẹ và của Gisella cuối cùng đã đem lại kết quả. Suốt
thời gian sống một cuộc sống trung thực, tôi cứ bị thuyết phục rằng với sắc
đẹp của bản thân, tôi muốn gì được nấy. Và sáng hôm ấy, tôi ngắm nhìn
thân hình tôi như một phương tiện rất thuận tiện để đạt được những điều
mà tôi không thể đạt được bằng lao động lẫn phẩm hạnh.
Mải mơ tưởng, hay nói cho đúng hơn, suy tưởng như vậy, buổi sáng hôm
đó trôi qua lúc nào không hay, tôi ngạc nhiên nghe tiếng chuông ở nhà thờ
bên cạnh đổ mười hai tiếng, và tôi thấy một vệt nắng dài lọt qua cửa sổ bò
vào tận giường tôi. Cả tiếng chuông lẫn những tia nắng, cũng như sự vô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.