CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 138

rồi bắt tay vào công việc thường lệ của mình - Mẹ đi hâm nóng lại ngay
bây giờ đây.
Tôi ngồi xuống bên bàn ở chỗ mọi ngày vẫn ngồi và đợi. Lúc này, mọi suy
nghĩ đều đã bay biến khỏi đầu óc tôi, tất cả sự việc vừa xảy ra chỉ còn đọng
lại hương vị dịu ngọt của tình yêu trên đôi lòng bàn tay và vị mặn của nc
mắt đã khô bám trên má. Tôi ngồi im không nhúc nhích và nhìn những
chiếc bóng dài do ánh đèn rọi hắt lên mây bức tường trống trơn trong
phòng. Mẹ bước vào tay cầm một đĩa thịt và rau.
- Mẹ không hâm súp, vì không được ngon lắm, vả lại còn hơi ít...
- Chẳng sao mẹ ạ, thế này đủ rồi.
Mẹ rót cho tôi một cốc vang đầy sát mép và như mọi ngày, ngồi xuống bên
tôi, sẵn sàng làm mọi việc tôi nhờ, còn tôi bắt đầu ăn. Ngồi một lát mẹ lên
tiếng hỏi, giọng băn khoăn:
- Bíttết có ngon không?
- Ngon ạ.
- Mẹ nài nỉ người bán thịt mãi mới được một miếng non.
Rõ ràng mẹ đã bình tĩnh trở lại, mọi việc lại đâu vào đấy như thường ngày.
Tôi chậm rãi ăn, ăn xong co duỗi tay chân và ngáp một cách ngon lành. Tôi
cảm thấy dễ chịu, động tác đơn giản này đem lại cho tôi một niềm khoan
khoái, tôi cảm thấy mình trẻ khỏe và hạnh phúc.
- Con buồn ngủ ghê gớm – Tôi tuyên bố.
- Chờ mẹ chuẩn bị giường cho con - Mẹ sốt sắng và chuẩn bị đứng dậy đi
ngay.
- Thôi mẹ ạ, không nên, để con tự làm lấy – Tôi ngăn mẹ lại.
Tôi rời khỏi bàn còn mẹ cầm lấy chiếc đĩa không.
- Sáng mai mẹ đừng đánh thức con dậy nhé, tỉnh lúc nào con dậy lúc đó.
Mẹ gật đầu chào tôi, còn tôi, sau khi hôn và chúc mẹ ngủ ngon, bước về
phòng mình. Chăn gối bừa bãi trên giường. Nhưng tôi chỉ vỗ lại gối và sửa
lại ga trải giường, rồi cởi áo xống, chui vào chăn. Tôi nằm một lúc, mắt mở
thao láo nhìn bóng tối và đầu óc chẳng suy nghĩ gì cả.
- Mình là một con đĩ - Cuối cùng tôi lên tiếng tự bảo, để xem những lời ấy
có tác động gì đến tôi không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.