CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 141

cuộc viếng thăm này, khi bưng khay để cà phê vào phòng tôi, mẹ chỉ hỏi tôi
có ngủ được không. Một dạo, tôi đã phải uống cà phê vào lúc sáng sớm, khi
đứng sau bồn rửa mặt cạnh bếp lò trong bếp, ngón tay cứng đơ cử động rất
khó, mặt nóng phừng vì nước lạnh buốt. Bây giờ mẹ bưng cà phê vào
phòng tôi, tôi ngồi trên giường uống cà phê, trong lúc đó, mẹ mở cửa chớp
và bắt đầu thu dọn. Tôi chẳng bao giờ nói để mẹ biết điều gì, song bản thân
mẹ biết cuộc sống của chúng tôi đã thay đổi, và qua toàn bộ cách cư xử của
mình, chứng tỏ mẹ biết rất rõ thực chất vấn đề thay đổi ở đây là gì. Mẹ làm
như giữa chúng tôi có một thỏa thuận ngầm và xem ra, qua cách mẹ chăm
sóc tôi, mẹ khiêm nhường muốn tỏ ý được chăm lo cho tôi như trước đây,
tuy cuộc sống của chúng tôi đã khá đổi thay. Cần phải nói rằng, thói quen
mới là đưa và phê vào tận giường tôi chức phần nào làm yên lòng mẹ, có
những người, mẹ tôi nằm trong số những người đó, coi bất kỳ một thói
quen nào, thậm chí ngay cả chuyện vô nghĩa như vừa nói, cũng có một ý
nghĩa cực kỳ to lớn. Cũng với một sự khổ ải như vậy, mẹ đã nghĩ và đưa
vào cuộc sống hàng ngày của chúng tôi những cái mới nho nhỏ, chẳng hạn,
đun một nồi nước lớn để vừa ngủ dậy là tôi có thể rửa ráy được ngay, cắm
hoa vào lọ trong phòng tôi...
Lần nào Giacinti cũng trả cho tôi một khoản tiền như nhau, còn tôi chẳng
nói gì với mẹ, cứ lẳng lặng bỏ tiền vào ngăn tủ con, vào chiếc hộp con mẹ
vẫn để tiền tiết kiệm. Tôi chỉ giữ lại chỗ tiền lẻ. Tôi nghĩ rằng mẹ đã nhận
thấy sự bổ sung hàng ngày vào “vốn” của chúng tôi, những chẳng bao giờ
hai mẹ con hé răng nói nửa lời về chuyện này. Dần dần tôi hiểu rằng người
ta chẳng những không thích nói với người ngoài, mà thậm chí ngay cả với
người thân về tiền nong, cho dù có kiếm ra được bằng lao động chân chính.
Chắc đồng tiền có mối quan hệ với một điều ô nhục và hổ thẹn nào đó
không nằm trong số những vật thông thường, mà thuộc vào các đồ vật
không tiện nói ra, nhưng thích được che giấu và giữ bí mật, tựa hồ đồng
tiền, dù kiếm bằng cách nào đi nữa, thì cũng dính bẩn thế nào ấy. Có lẽ
chân lý ở chỗ con người không muốn bộc lộ đồng tiền đã gây ra cho họ
những tình cảm phức tạp như thế nào, và những tình cảm ấy bao giờ cũng
mang sắc thái tội lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.