CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 142

Một tối nọ, Giacinti tỏ ý muốn ngủ lại chỗ tôi. Nhưng sự viện cớ sỗ sàng
khi anh ta ra đi sẽ bị hàng xóm láng giềng bắt gặp, nên tôi đã đuổi khéo anh
ta. Thật tình mà nói, sau cái buổi gặp gỡ đầu tiên ấy, chúng tôi không một
giây phút nào gần gũi nhau, và chẳng phải do lỗi tại tôi. Anh ta là người
như thế nào trong cái tối đầu tiên thì vẫn là người như vậy trước lúc ra đi.
Phải thú nhận rằng anh ta tự bản thân ít có khả năng làm người cũng như
làm tình nhân, chỉ mỗi một lần anh ta khơi gợi được tình cảm âu yếm trong
tôi - ấy là tôi muốn nói về buổi làm quen ban đầu, khi anh ta ngủ - nhưng
tình cảm ấy quá lờ mờ, chắc là không phải đối với anh ta. Cứ nghĩ phải
sống suốt đêm bên anh ta mà tôi thấy kinh hãi, tôi sợ phải chết vì buồn
chán, vì tin chắc anh ta không để cho tôi ngủ tới nửa đêm và sẽ luôn mồm
nói về bản thân, dốc bầu tâm sự của mình. Song anh ta không nhận thấy cả
sự bực bội lẫn nỗi hằn học của tôi khi ra đi, lòng những tin rằng sau mấy
ngày qua, tôi đã thấy anh ta là người dễ thương.
Đã tới ngày tôi hẹn gặp Gino. Bao sự việc xảy ra trong mười ngày, đến mức
tôi nghĩ rằng phải trọn một thế kỷ trôi qua kể từ khi sáng sáng tôi và Gino
gặp nhau, tôi đi làm kiếm tiền một cách lương thiện, hy vọng kiếm tiền tậu
một ngôi nhà của riêng mình và coi mình là một người vợ chưa cưới đang
đợi hôn lễ trong ngày một ngày hai. Anh ta chờ tôi tại điểm hẹn gặp vào
thời gian đã định, và lúc lên xe, tôi nhận thấy mặt anh ta tái nhợt và bồi hồi
xúc động. dù là một con người táng tận lương tâm đến đâu đi nữa, thì người
tình cũng chẳng thú vị gì khi bị vạch mặt bội bạc, còn Gino, trong mười
ngày không gặp nhau, đã suy ngẫm lại đủ mọi chuyện. Nhưng tôi hoàn toàn
bình tĩnh, thật ra mà nói, tôi chẳng phải làm bộ làm tịch vờ vĩnh, mà vào
lúc này tôi cảm thấy vững tin tuyệt đối, sau khi đã trải qua những nỗi thất
vọng cay đắng, tôi đối với Gino thật ra vừa khoan dung vừa hoài nghi. Hơn
nữa, tôi vẫn mến Gino, tôi nhận ra điều đó khi vừa thấy anh ta, thế cũng đủ
rồi.
Một lúc sau khi xe chạy về hướng biệt thự anh ta lên tiếng hỏi:
- Hẳn là cái vị cha cố của em đã thay đổi quyết định rồi hả?
Gino nói với giọng đượm chút chế giễu và đồng thời thiếu tin tưởng. Tôi
chỉ đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.