CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 282

hiện lên với tôi vào giây phút khó khăn và nghe lời xưng tội của tôi, còn lúc
này là một tên cha cố kỳ quái đã nghe tôi xưng tội là triệu chứng xấu
không? Xem ra Chúa đã từ bỏ tôi vào giây phút khó khăn nhất. Chắc nỗi
tuyệt vọng này chẳng khác gì nỗi tuyệt vọng của một con người khi mở két
đựng vàng, đã phát hiện thay vì những tập tiền mình rất cần lại chỉ thấy bụi
bặm, mạng nhện và phân chuột.
Tôi trở về nhà, đầu óc cảm thấy tai họa đã đeo đuổi tôi từ sau khi xưng tội,
ăn tối xong, tôi đi nằm và tin chắc rằng đây là đêm cuối cùng tôi ngủ ở nhà
trước khi bị bắt.
Song tôi không sợ hãi, không cần phải chạy trốn khỏi số phận của mình.
Nỗi khiếp sợ đầu tiên của tôi đã qua đi – tôi cũng như hầu hết chị em phụ
nữ, là một người yếu bóng vía - nếu không phải là sự an tâm thì cũng là
nguyện vọng muốn phục tùng số mệnh của mình đã hạ cố tới tâm hồn tôi.
Đây là mức độ cao nhất của tuyệt vọng, còn tôi gần như tận hưởng trạng
thái đó. Tôi có cảm giác bản thân được nỗi bất hạnh chọn làm bia, là tôi
sung sướng nghĩ rằng, đối với tôi, không có gì đáng sợ hơn cái chết, nhưng
bây giờ tôi không còn sợ nó nữa.
Nhưng hôm sau, tôi đã uổng công chờ đợi cảnh sát ập tới. Một ngày rồi lại
một ngày nữa trôi qua nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra như tôi đã hốt
hoảng lo sợ. Trong suốt thời gian này tôi không hề ra khỏi nhà, thậm chí
không ra khỏi phòng mình nữa. Cuối cùng, tôi chán ngán chẳng buồn nghĩ
xem sự bất cần của tôi có thể gây ra những chuyện gì. Tôi lại mơ tới
Giacomo, tôi rất muốn gặp anh dù chỉ một lần nữa thôi, trước khi lời tố
giác của ông cha cố có tác dụng, tôi tin chắc rằng thế nào ông ta cũng sẽ tới
cảnh sát. Tới chiều tối ngày thứ ba, tôi gần như một cái máy nhỏm dậy khỏi
giường mặc quần áo cẩn thận rồi ra phố.
Tôi biết địa chỉ của Giacomo và hai mươi phút sau đã tìm được nhà anh.
Nhưng vừa bước tới bậc thềm, tôi chợt nghĩ rằng mình chưa bảo Giacomo
là mình sẽ tới và tôi đâm ngài ngại. Tôi sợ anh không ân cần đón tiếp tôi,
có khi còn xua đuổi tôi nữa. Tôi bước chậm lại, tim quặn đau, và khi dừng
lại bên quầy kính một cửa hàng, tôi tự bảo có lẽ tốt hơn là nên quay về và
đợi anh tới. Tôi biết rất rõ rằng, vào những ngày đầu khi mới quan hệ với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.