CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 305

Anh nói đùa, nhưng lời nói đùa ấy sau này tôi mới rõ, đã xác nhận mối
thiện cảm của anh đối với tôi, có lẽ còn hơn cả những lời cảm ơn nồng
nhiệt nhất. Song lúc đó tôi thấy mình bị xúc phạm quá đáng. Mắt đẫm lệ,
tôi khẽ bảo:
- Không, em mua... trong cửa hàng dưới nhà này này.
Anh nhận ra nỗi xúc động của tôi nên ôm tôi:
- Ngốc ơi... anh đùa đấy... nếu em xoáy được thì anh cũng thấy vui... có lẽ
còn vui hơn ấy chứ.
Tôi thấy hơi yên tâm và bảo:
- Gượm, để em thắt cho.
Anh ngẩng cằm lên, tôi tháo chiếc cravat cũ ra, lật cổ áo lên và thắt chiếc
mới.
- Cravat này đã sờn quá rồi – Tôi bảo – cho em nhé, không nên thắt nó nữa.
Thật ra tôi muốn lấy chiếc cravat giữ làm kỷ niệm.
- Như vậy là ít bữa nữa chúng ta lại gặp nhau – Anh nói.
- Khi nào?
- Mai, sau bữa tối.
- Được.
Tôi nắm lấy tay anh và định hôn. Anh rụt tay lại, song tôi đã kịp lướt môi
chạm vào tay anh. Tôi vội vã xuống thang một mạch, không nhìn ngoái lại.
Chú thích:
1. Môn thể thao dùng vợt căng bằng da để đánh bóng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.