CÔ GÁI THÀNH ROME - Trang 385

- Tôi có hẹn gấp nên phải bỏ đi.
- Hắn nghĩ rằng cô đi báo cảnh sát, cô có biết chuyện đó không?... Và hắn
hét toáng lên là cô đã đi tố giác.
- Có, tôi biết ạ.
- Thế như vậy thì cô sẽ còn phải trả giá cho chuyện đó đấy.
- Rồi để xem.
- Thế cô không biết là - Ông ta đưa mắt tò mò nhìn tôi và hỏi - con người
đó rất nguy hiểm và có thể ngày mai, để trả thù cô và trả thù cho việc - như
hắn nghĩ - cô tố giác, hắn sẽ bắn cô như bắn các nhân viên cảnh sát, ư?
- Biết chứ ạ.
- Nếu vậy sao cô không muốn nêu tên hắn ra?... Chúng tôi sẽ bắt hắn và cô
sẽ được sống yên ổn.
- Thì tôi đã bảo với ông là tôi không biết hắn mà... hay hớm gì đâu... lẽ nào
tôi lại có thể biết tên tất cả những người đàn ông tôi dẫn về nhà?
- Thế mà chúng tôi - Ông ta lớn tiếng nói, rồi cúi xuống vẻ rất kịch - chúng
tôi biết tên hắn đấy.
Tôi biết rằng ông ta nói dối, nên bình tĩnh đáp:
- Nếu các ông đã biết tên hắn thì cần gì phải quấy rầy tôi? Cứ việc bắt hắn
và thế là hết chuyện.
Ông ta lẳng lặng nhìn tôi trong giây phút, nhận thấy cặp mắt do dự và băn
khoăn của ông ta cứ thường dừng lại nơi thân hình tôi, tôi hiểu rõ rằng sự
nhiệt thành trong công việc đã nhường chỗ - ngoài ý muốn của ông - cho
lòng dục vọng đã có từ lâu.
- Và chúng tôi còn biết rõ một điều nữa - Ông ta nói tiếp - một khi hắn bắn
và tẩu thoát mất chắc chắn phải có lý do...
- Tôi cũng tin như vậy.
- Thế cô có biết lý do đó không?
- Tôi không hề hay biết gì hết... một khi đến tên còn chẳng biết nữa thì làm
sao biết được những chuyện khác cơ chứ?
- Chúng tôi biết rất rõ cả những chuyện khác nữa cơ đấy - Ông ta bảo. Ông
ta nói tất cả những điều đó như một cái máy, chắc ông ta mãi nghĩ tới
chuyện khác, tôi tin chắc rằng ông ta sắp đứng dậy và tiến đến bên tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.