CÔ GÁI THỨ BA - Trang 116

- Đồng ý.
- Vợ tôi đã trải qua một thời kỳ mà bà ấy không ổn chút nào...
- Tôi thấy ... Và thực chất của nỗi đau không nhận dạng được của bà là gì?
Rối loạn đường tiêu hóa? Một cơn viêm ruột non?
- Ông Poirot, ông đi mau quá. Thật là mau. Đúng, quả là có vấn đề rối loạn
đường tiêu hóa. Sự việc này khiến chúng tôi rất băn khoăn, vì Mary luôn
luôn có sức khỏe rất tốt. Chúng tôi đã đưa cô ấy tới bệnh viện để theo dõi,
như người ta thường nói.
- Và kết quả?
- Tôi nghĩ là bác sĩ đã không biết chính xác đó là bệnh gì… Tuy nhiên, cô
ấy đã phục hồi sức khỏe và đã trở về nhà. Nhưng gần đây, cơn đau lại tái
hiện. Dường như bà ấy bị đầu độc về ruột, nhưng không có chứng cứ rõ
ràng. Chúng tôi kiểm tra các thức ăn mà bà ấy đã dùng và cho phân tích các
mẫu. Người ta đã tìm ra có một chất gì đó được trộn vào đĩa thức ăn mà chỉ
có một mình bà ấy ăn thôi.
- Tóm lại, có ai đó đã cho bà nhà ăn chất tín thạch phải không? Đúng vậy
chớ?
- Đúng! Liều lượng rất ít nhưng lần sau tăng hơn lần trước…
- Ông đã nghi ngờ cho con gái mình?
- Không.
- Thưa ông Restarick, tôi nghĩ là có. Ông đâu có thể nghi cho ai khác?
Như rất tiếc, ông Restarick nói:
- Vâng… vậy đó. Phải!

* * *
Khi Poirot về tới nhà, Geroge báo cho ông:
- Thưa ông, có một cô tên Edith đã gọi điện tới.
- Edith à? Poirot nhíu đôi lông mày lại.
- Theo lời cô nói, cô làm việc cho quí bà Oliver. Cô ấy đã nhờ tôi thông báo
cho ông rằng bà chủ của cô nằm ở bệnh viện Saint Giles.
- Bà ấy đã bị làm sao?
- Tôi hiểu là người ta đã... ờ... đánh một đòn lên đầu bà ta. George không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.