CÔ GÁI THỨ BA - Trang 150

năm. Số bảy sáu trên lầu bảy.
- Lầu chót à?
- Thưa ông, vâng.
Poirot không hỏi thăm điều gì về người bà con xấu số của ông. Ông chỉ nói:
- Xảy ra vào mấy giờ buổi sáng?
- Tôi nghĩ rằng vào khoảng năm hay sáu giờ.
- Ba ta sống có một mình?
- Thưa ông, vâng.
- Tôi nghĩ là bà ta có bạn bè trong số những người thuê nhà ở đây chứ?
Joe nhún hai vai.
- Có khả năng. Tôi không thể khẳng định được. Tôi không hề trông thấy bà
ta ngồi ăn chung với ai trong nhà ăn. Nếu ông muốn biết gì thêm về bà ta,
người gác cổng nói với giọng thông cảm, tốt nhất là mời quí ông tới hỏi
ông Ferlane, người quản lý các ngôi nhà Mansions này.
- Cám ơn. Tôi sẽ làm theo lời khuyên của ông.
- Văn phòng của ông ta ở tại tầng trệt của ngôi nhà này, phía kia kìa. Tên
của ông ta có ghi tại cửa ra vào.
Người quản lý là một người đàn ông vào tuổi bốn mươi lăm, có các cử chỉ
khả ái và một cái nhìn sắc sảo, cố gắng thông tin nhiều nhất cho Poirot,
người tự giới thiệu là bà con của người đã chết.
- Bà ấy ở trong ngôi nhà của chúng tôi từ khoảng hai năm nay. Tôi nghĩ là
cái bà thuê trước có quen biết với bà và bà này đã báo về việc mình sẽ dời
đi.
- Theo ý ông, bà Charpentier có phải là một người thuê nhà tốt không?
Ông Mar - Ferlane hơi ngần ngừ trước khi trả lời là có.
- Ông có thể nói cho tôi biết các lời nhận xét của ông một cách thoải mái,
Poirot nhấn mạnh. Bà ta có tổ chức những buổi dạ hội rất náo động phải
không? Một người hơi quá... Tôi muốn nó là quá trớn trong những thú vui
của mình?
Ông quản lý rời bỏ thái độ dè dặt.
- Quả là chúng tôi đã nhận được một vài lời phàn nàn, chủ yếu là từ những
người thuê nhà đã lớn tuổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.