CÔ GÁI THỨ BA - Trang 169

- Thật vậy? Khi ông nói từ “biến mất”, tôi hình dung là ông muốn nói cô đã
đi khỏi nhà không báo cho cha mẹ biết cái nơi mà cô sẽ đến phải không?
Tôi nghĩ là mẹ cô đã chết rồi, đây chỉ là việc của người cha mà thôi. Nhưng
điều đó có gì là lạ trong thời nay đâu. Ông Restarick đã báo cho cảnh sát
chưa?
- Ông ấy cự tuyệt hoàn toàn.
- Tôi có thể đoán chắc với ông rằng tôi không hề biết cô hiện giờ ở đâu. Từ
khi cô rời Meadowfield tới nay, tôi không có tin tức tức gì về cô. Tôi e rằng
mình chẳng giúp ích cho ông được một điều gì.
- Đó không phải là loại tin tức mà tôi muốn tìm hiểu. Tôi muốn biết xem
Norma là loại con gái nào. Xin cô tả cô ấy ra sao? Tôi không nói về dáng
vẻ bề ngoài mà về nết của cô ấy.
- Ở trường, Norma là một đứa học trò bình thường như mọi đứa khác, việc
học tập cũng thuộc loại trung bình.
- Cô có nghi ngờ là cô ấy bị rối loạn thần kinh không?
- Không đúng như thế. Thêm nữa, cuộc sống của cô ở gia đình cũng không
cho thấy điều đó.
- Có thể vì lý do sức khỏe của người mẹ?
- Đúng. Norma có một gia đình không đoàn tụ. Người cha mà cô rất quyến
luyến, đột nhiên bỏ đi với một người phụ nữ khác. Bà Restarick có thể đã
gây chấn thương về tinh thần cho con gái mình khi nói cho cô ấy biết cảm
nghĩ của bà ta.
- Có lẽ, tôi phải hỏi về người đã chết một chút?
- Ý kiến cá nhân của tôi ấy à?
- Nếu điều đó không làm phiền bà.
- Không. Theo tôi bà Restarick là một người phụ nữ đức hạnh, trung thực,
chặt chẽ về nguyên tắc, nghiêm khắc, và trong cuộc sống không được hạnh
phúc vì bà ta rất là kỳ quặc?
- A! Kỳ quặc?
- Một nữ bệnh nhân tưởng tượng, tự gán cho mình bị đủ thứ bệnh tật. Bà ta
tiêu phí thì giờ của mình trong các trại an dưỡng. Một cảnh tượng rất buồn
chán cho người con gái, nhất là trong khi cô ta không có đầy đủ cá tính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.