CÔ GÁI THỨ BA - Trang 88

Oliver có cảm giác là ánh nguy hiểm đã tắt.
- Vì sao bà lại nghĩ rằng tôi là một nhân vật lý tưởng để theo dõi?
- Quả vậy, anh đã có một dáng vẻ rất đặc biệt! Quần áo thì rất đẹp… gần
kiểu Régence. Đó là cái điều khiến tôi nghĩ rằng rất dễ phân biệt anh với
những người bộ hành khác. Vậy đó, khi anh đi khỏi tiệm cà phê, tôi đi ra
ngay lập tức để theo anh. Bây giờ, tôi có thể thú nhận là theo đuôi thật
không dễ dàng chút nào. Anh có phiền nếu cho tôi biết là anh đã để ý tới tôi
ngay từ đầu không?
- Không, không phải ngay từ đầu.
- Đúng là tôi ít lộ mình bằng anh. Anh không để ý tới tôi nếu tôi đã có mặt
trong một nhóm người có tuổi. Phải vậy không?
- Các sách của bà đã được xuất bản chưa? Tôi có thể đọc chúng được
không?
- Tôi không biết rõ. Có khả năng. Tới giờ, tôi đã viết bốn mươi ba cuốn rồi.
Tên tôi là Oliver.
- Ariane Oliver?
- Vậy là anh đã biết tới tên tôi? Tất nhiên điều này rất đáng cho tôi hãnh
diện, theo ý tôi, các tiểu thuyết của tôi chắc không hợp “gu” của anh lắm.
Không có nhiều bạo lực.
- Bà không biết tôi trước đây?
- Không. Tất nhiên là không rồi.
- Và còn người con gái đã ngồi với tôi trong tiệm cà phê?
- Anh muốn nói tới cái cô gái đã ăn hạt đậu với cà tô mát cùng ngồi với
anh? Không, tôi nghĩ rằng không. Quả là tôi chỉ nhìn thấy cái gáy của cô ta
mà thôi. Cô ta giống như... thực tình, tôi thấy những cô con gái giờ đây đều
rất giống nhau. Anh có nhận thấy như vậy không?
- Cô ấy biết bà, hắn nói bỗng nhiên giọng trở nên cứng rắn. Cô ấy cho tôi
biết là đã gặp bà cách đây không lâu. Nhiều lắm là một tuần lễ, không hơn.
- Ở đâu? Trong một tiệm cốc-tây chăng? Cô ấy tên gì nhỉ?
Hắn tỏ vẻ do dự, rồi quyết định theo dõi sự phản ứng trên nét mặt bà:
- Norma Restarick.
- Norma Restarick. Ồ! Phải rồi! Đó là trong một phiên họp mặt ở nông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.