CÔ GÁI THỨ BA - Trang 91

- Đâu đến nổi! Ở đây có đầy đủ tiện nghi. David reo lên. Ánh sáng tới từ
hướng bắc, chúng tôi lại có rất nhiều chỗ trống, một cái giường tồi tàn để
ngủ, đi vệ sinh cùng chỗ với bốn gia đình bên dưới và chúng tôi có thê nấu
ăn được nữa. Chúng tôi còn dự trữ một hay hai chai. Bà cho phép tôi phục
vụ bà một chút gì để uống nhé!
- Tôi không uống.
- Quí bà không uống! Ai tin được nào?
- Anh hơi thô lỗ nhưng vẫn có lý. Phần lớn thiên hạ tới gặp tôi đều nhận
xét, với nhiều hay ít nét cộc cằn: "Tôi cứ tưởng là bà uống như một hũ
chìm."
Bà mở cái túi xách và ba lọn tóc rơi xuống đất. David lượm chúng và trao
cho bà.
- Ồ! Cám ơn. Sáng nay, tôi đã không có thì giờ. Tôi tự hỏi không biết mình
có đủ đinh ghim không…
Peter cười rũ ra.
"Mình mới ngu ngốc làm sao khi nghĩ rằng mình đang gặp nguy hiểm", bà
nữ văn sĩ nghĩ thầm. "Bất kể loại gì mà các thanh niên này tự gán cho
mình, họ đều dễ thương và đáng mến. Điều nhận xét và người ta lập đi lập
lại với mình rất đúng, mình giàu óc tưởng tượng quá."
Đã tới lúc bà tuyên bố mình phải rời nơi này, và David với dáng vẻ lịch sự
cổ truyền của nước Anh, đã giúp bà đi xuống cái thang lầu mỏng manh và
chỉ dẫn bà thật đầy đủ cách thức đi tới King’s Road, một cách mau lẹ nhất.
- Tới đó, bà có thể đi xe buýt hay xe tắc xi.
- Một xe tắc xi. Tôi không đứng nổi trên đôi chân của mình được nữa. Cám
ơn anh đã không phìền lòng về sự theo dõi của tôi. Tôi không nghĩ rằng
những nhà thám tử tư giống một người đàn bà như tôi.
- Có lẽ không, chàng trai nghiêm chỉnh đáp.
Bà không sao giải thích được cái cảm giác khó chịu mà bà đã có trong ít lâu
trước đây, nay lại tràn ngập trong người bà khi bà đi qua mảnh đất trống
trơn này. Bà quay đầu lại, David vẫn còn đứng tại các nấc thang, nhìn bà đi
xa.
"Ba người thanh niên hoàn toàn dễ thương… và rất tốt. Sang trái, rồi sang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.