CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 132

Tôi nhập tâm hát lên mỗi một từ trong bài hát, đó là tình yêu lý tưởng

nhất. Có lẽ vì quá nhập tâm, từ câu thứ hai tôi đã bắt đầu lạc nhịp. Địch Chi
và Quang Huệ đã nhìn quen không thấy lạ nữa, nhưng sau lưng tôi truyền
đến một tiếng cười. Mà sau lưng tôi là một người đàn ông đeo mắt kính
gọng vàng. Anh ta thân thiện mỉm cười với tôi. Khi đó, tôi thật không ngờ,
anh ta là người đàn ông thứ hai của tôi.

Sau hai tuần Tiểu Miên và con kiến lớn đi Châu Âu hưởng tuần trăng

mật trở về, tôi nhận được điện thoại của Tiểu Miên.

“Có một người rất muốn làm quen với cậu.”

“Ai cơ?”

“Bạn học của ông nhà tớ, cũng là đồng nghiệp, tên là Từ Khởi Phi. Ngày

tớ kết hôn, anh ấy đã gặp cậu, rất có ấn tượng với cậu.”

“Nhưng mà tớ không có chút ấn tượng nào cả.”

“Cậu đương nhiên không biết anh ta để ý cậu. Tớ không nói với anh ta

là cậu đã có bạn trai, không biết cậu có thích hay không. Huống hồ cũng chỉ
là làm quen một người bạn mới, không nhất định phải nói đến chuyện cưới
xin, thêm lựa chọn cũng tốt mà. Từ Khởi Phi là một người đàn ông tốt, nếu
không tớ sẽ không giới thiệu cho cậu. Anh ta chia tay với bạn gái đã hai
năm rồi, vẫn chưa có người yêu, năm nay ba mươi tuổi, làm ở khoa ngoại.
Tối thứ bảy tuần này, chúng ta đi ăn với nhau được không?”

“Thật ngại quá, không hay lắm.” Tôi khéo léo từ chối.

“Người ta là kim cương hột xoàn nha, có rất nhiều người tranh nhau giới

thiệu bạn gái cho anh ta, anh ta vẫn không thấy vừa mắt.”

“Anh ta coi trọng tớ, thì tớ nhất định phải đi ăn cùng anh ta sao?” Tôi

hơi tức giận nói lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.