CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 133

“Cứ cho là đi ăn với tớ là được rồi. Một chút sĩ diện này không phải cậu

cũng không nể mặt tớ chứ?”

Tôi không ngờ Tiểu Miên mới lấy chồng được hai tuần, mà miệng lưỡi

đã giống một bà trẻ rồi.

“Được rồi.”

Kỳ thật, tôi không có hứng thú đi kết bạn với một người đàn ông khác.

Lâm Phương Văn vẫn ở trong lòng tôi, vẫn là nỗi đau buốt tim gan của tôi.
Nhưng, phụ nữ luôn luôn có chút hư vinh, có một người đàn ông tốt bày tỏ
sự ngưỡng mộ với mình, bản thân cũng có phần hứng khởi. Lâm Phương
Văn đi tìm Phí Anna sau lưng tôi, tôi quang minh chính đại đi ăn cùng Từ
Khởi Phi, cũng chẳng có gì sai. Tôi cố tình trả thù anh.

Địa điểm bữa tối là ở phòng cơm Tây của nhà hàng Lệ Tinh.

Từ Khởi Phi mặc một bộ âu phục chỉnh tề màu xanh thẫm, thắt một

chiếc ca- vát sọc trắng xanh lá cây. Mái tóc dày đen được chải thẳng thớm.
Trên mặt đeo một đôi kính gọng vàng, còn trên người tỏa ra mùi thuốc khử
trùng.

“Tôi vừa mới tan ca đến đây.” Anh ta nói.

Anh đứng lên bắt tay với tôi. Dáng người rất cao, thân thể cường tráng.

Mười ngón tay cũng rất sạch sẽ, tinh tế, là đôi bàn tay thích hợp để làm
phẫu thuật.

“Trình Vận là bạn thời trung học của em, chúng em đều là thành viên

của đội bóng chuyền nữ.” Tiểu Miên tràn ngập mùi vị bà cô lên tiếng giới
thiệu.

Tên của con kiến bự là Quan Ngạn Minh, là bạn học thời đại học với Từ

Khởi Phi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.