CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 210

“Cô ta cũng có ngày hôm nay.” Địch Chi cười lớn.

“Người đàn ông kia, hình như tớ đã nhìn thấy hình của anh ta trên một

quyển tạp chí kinh tế tài chính rồi hay sao đó.” Quang Huệ nói.

“Bạn trai của Nhạc Cơ nhất định không giàu thì quý, bằng không người

đó rất nổi tiếng.” Tôi nói, “Lâm Phương Văn là một ngoại lệ.”

“Chinh phục Lâm Phương Văn có cảm giác thỏa mãn đó!” Địch Chi đổ

một chai rượu champagne tưới xuống đường.

“Chai rượu này mắc lắm!” Quang Huệ ngăn cô nàng lại.

Rượu champagne như mưa rơi vãi lên người Nhạc Cơ. Cô ta ngẩng đầu

nhìn xem là trò đùa của ai.

“Hi!” Địch Chi vươn tay vẫy chào cô ta.

Tôi và Quang Huệ vội kéo Địch Chi chạy ào vào phòng. Ba người ngã

nhào xuống sàn, bật cười hớn hở.

“Cậu nghĩ cô ta có nhận ra chúng ta không?” Địch Chi hỏi.

“Đây là tầng mười lăm, cô ta nhận ra chúng ta mới là lạ!” Quang Huệ

lên tiếng.

“Tớ yêu cái ban công này rồi!” Tôi cười.

Nếu không nhờ cái ban công kia, tôi sẽ không thấy được cảnh tượng

kiểu phụ nữ bách chiến bách thắng như Nhạc Cơ lại phải cầu xin lòng
thương của một người đàn ông. Cô ta cũng phải đến nước này sao? Người
phụ nữ tự cao tự đại như thế vẫn phải cúi đầu trước tình yêu hay vật chất.

Địch Chi và Điền Hồng chia tay rất đơn giản. Vào một hôm, cô nàng

nhân lúc Điền Hồng không có ở nhà, liền thu dọn đồ đạc của mình. Khi rời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.