CÔ GÁI TRÊN CÂY SA KÊ - Trang 27

Tôi nâng chén nói: “Tình bạn vĩnh cửu.”

Trong tiếng reo ca, tôi chia tay với quãng thời gian bảy năm ở trường

trung học.

Trở lại Hồng Kông không bao lâu, kết quả A – level đã có. Môn tiếng

Trung và Lịch sử của tôi đạt điểm A, ghi danh khoa Trung văn Đại học
Hồng Kông. Thành tích của Quang Huệ không tốt lắm, chỉ có thể ghi danh
học Bách khoa, đều là do liên quan đến Lão Văn Khang. Tuy nhiên, thành
tích của Địch Chi mới thật sự làm tôi bất ngờ, bạn ấy tất cả đều không đạt.

“Thi lại lần nữa đi!” Tôi khuyên.

“Không! Không muốn thi lại lần nữa, không có nghĩa lý gì.” Địch Chi

nói.

Thật ra nếu mà Địch Chi không yêu đương mấy năm đó, thành tích của

bạn ấy chưa hẳn đã tệ đến mức như vậy, lại là liên quan đến đàn ông.

“Chúc mừng cậu, Trình Vận. Cậu thành sinh viên rồi. Quang Huệ, cậu

cũng được mà. Trường Bách Khoa rất khó vào đó nha.” Địch Chi vui vẻ
nói.

Tôi và Quang Huệ đều không biết phải nói sao.

Nhạc Cơ cũng đậu trường Đại học Hồng Kông. Lệ Lệ học trường sư

phạm, bạn ấy muốn làm giáo viên thể dục. Thành tích của Tiểu Miên cũng
tạm được, cô ấy học khóa học y tá. Hân Bình du học ở nước Anh. Thành
tích của Thanh Hà là tốt nhất, nhưng cả nhà bạn ấy muốn di dân sang Mỹ.

Địch Chi quyết định đi làm. Bạn ấy vào làm thư ký ở công ty thu âm

Nhạc Âm. Nhạc Âm lúc đó là một công ty có quy mô trung bình. Ca sĩ
không nhiều lắm, nhưng mỗi người đều nổi tiếng, cũng rất đặc sắc. Con gà
đẻ trứng vàng của Nhạc Âm chính là Lâm Chính Bình với giọng ca vút lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.