CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 204

Thứ bảy, ngày 10 tháng Tám 2013

Buổi sáng

TÔI DẬY SỚM. Tôi có thể nghe thấy tiếng những chiếc xe tải đi chầm
chập qua con đường phía dưới và tiếng mưa đập nhẹ vào cửa sổ. Cánh cửa
sổ vẫn mở một nửa - tối qua chúng tôi quên đóng chúng lại. Tôi cười một
mình. Tôi có thể cảm thấy anh nằm cạnh, ấm áp và vẫn còn ngái ngủ. Tôi di
chuyển hông, tiến lại gần anh hơn. Không lâu sau, anh đã nửa tỉnh, nắm lấy
vai tôi và kéo tôi quay lại.

"Rachel" anh nói, "đừng." Người tôi lạnh toát. Tôi không ở nhà, đây không
phải nhà tôi. Điều này thật sai trái.

Tôi quay lại. Scott đang ngồi trên giường. Anh để thõng hai chân xuống
mép giường và quay lưng về phía tôi. Tôi nhắm nghiền mắt lại và cố nhớ,
nhưng tất cả đều rất mơ hồ. Khi tôi mở mắt ra, tôi mới nhận ra, vì tôi đã
thức dậy trong căn phòng như này hàng nghìn lần hoặc hơn đúng là chỗ để
giường, đúng chỗ này - nếu tôi ngồi dậy tôi sẽ nhìn thấy một cây sồi bên
đường đối diện; còn bên trái là phòng tắm và bên phải là tủ quần áo. Đây
đúng như căn phòng mà tôi từng ở với Tom.

"Rachel" anh lại nói, tôi đưa tay ra chạm vào lưng anh, nhưng anh đứng
ngoắt dậy và đối mặt tôi. Anh trông như người mất hồn, như lần đầu tiên tôi
nhìn thấy anh ở sở cảnh sát - như thể ai đó đã nạo sạch phần bên trong của
anh và chỉ để lại phần vỏ.

Đây giống như căn phòng tôi ở với Tom, nhưng thực ra lại là căn phòng anh
ấy ở với Megan. Căn phòng này, trên chiếc giường này.

"Tôi biết" tôi nói."Tôi xon lỗi. Tôi rất xin lỗi. Điều này thật sai trái."

"Đúng" anh nói, không nhìn vào mắt tôi. Anh đi vào phòng tắm và đóng
cửa lại.

Tôi nằm xuống và nhắm mắt lại, cảm thấy như bản thân đang chìm trong
kinh hãi, ruột tôi cồn cào. Tôi đã làm gì thế này? Tôi nhớ là lúc đầu, chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.