CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 222

"Anh nghĩ chúng ta cần đi đâu đó" anh thì thầm, "chỉ hai chúng ta. Đi chơi
xa một chuyến."

Và để Evie với ai, tôi muốn hỏi anh. Bố mẹ anh, người mà không thèm nói
chuyện với anh nữa à? Hay mẹ em, người mà nhu nhược đến

mức không thể tự lo cho bản thân mình?

Nhưng tôi không nói ra điều đó, tôi không nói gì hết, tôi hôn anh lần nữa,
sâu hơn. Tay anh vòng ra phía sau đùi tôi và anh nắm chặt.

"Em nghĩ sao? Em muốn đi đâu? Mauritius? Bali?"

Tôi cười.

"Anh nghiêm túc đấy" anh nói, nhìn vào mắt tôi. "Chúng ta xứng đáng mà,
Anna. Em xứng đáng điều đó. Năm nay là một năm vất vả, đúng không?"

"Nhưng..."

"Nhưng gì?" anh cười mỉm. "Chúng ta sẽ tìm ra cách nào đó với Evie, đừng
lo."

"Tom, còn tiền."

"Chúng ta sẽ ổn thôi."

"Nhưng..." tôi không muốn nói điều này, nhưng tôi phải làm vậy. "Chúng ta
còn không có đủ tiềm để nghĩ tới việc chuyển nhà, nhưng chúng ta lại có
tiền để đi tới Mauritius hay Bali sao?"

Anh hít vào chậm rãi, lăn xa khỏi tôi. Tôi đã không nên nói như vậy. Chiếc
máy theo dõi bên phòng Evie réo lên bé đã dậy.

"Để anh dỗ nó" anh nói, đứng dậy và ra khỏi phòng.

Vào bữa sáng, Evie lại bắt đầ giở chứng. Chuyện này bây giờ đã như một
trò chơi, từ chối thức ăn, lắc đầu, ngẩng cằm, tay quậy lun tung. Sự kiên
nhẫn của Tom cạn dần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.