gọi cho anh ấy, mọi chyện sẽ ổn thoả thôi."
Cô cười và hẩy tôi nói "Thôi được rồi" cô ấy còn không bận hỏi tôi sẽ đi
đâu và đi với ai. Cô ấy thực sự muốn trở thành bạn của tôi.
Tôi gặp anh ở Swan trong Corly, anh đặt một phòng. Chúng tôi phải rất cẩn
thận, không thể để bị tóm. Điều đó sẽ không tốt cho anh, cuộc sống đổ vỡ.
Đó cũng sẽ là một thảm hoạ đối với tôi. Tôi không muốn nghĩ đến những
điều mà Scott sẽ làm.
Anh muốn nói chyện trước, về những gì đã xảy ra khi tôi còn trẻ, sống ở
Norwich. Tôi gợi ra một vài điều, nhưng tối qua, anh muốn biết chi tiết. Tôi
nói với anh các thứ, nhưng không phải sự thật. Tôi nói dối, bịa ra mọi
chyện, nói với anh những chuyện mà anh muốn nghe. Điều đó rất thú vị.
Tôi không cảm thấy tồi tệ khi nói dối, tôi cũng không nghĩ anh tin chúng.
Và tôi cũng khá chắc chắn là anh cũng nói dối.
Anh nằm trên giường, nhìn tôi mặc quần áo. Anh nói "Điều này không thể
lặp lại lần nữa, Megan. Em biết là không thể mà. Chúng ta không thể tiếp
tục làm chuyện này." Anh nói đúng, tôi biết chúng tôi không thể. Chúng tôi
không nên, rất không nên. Tôi cũng nghĩ về nó trên đường về, và điều tôi
thích thú nhất về nó, có quyền lực đối với ai đó. Đó mới là điều đáng thử.
Chương 9
Buổi tối
Tôi ở trong bếp, mở một chai rượu, khi Scott xuất hiện đằng sau và đặt tay
anh lên vai tôi và nói "Mọi chuyện thế nào rồi, với tên bác sĩ tâm lí?" Tôi
nói với anh là nó vẫn ổn, rằng chúng tôi vẫn tiến triển. Giờ thì anh lại không
muốn biết chi tiết từ tôi. Rồii qua em có vui với Tara không?"
Tôi không biết được, vì đang quay lưng về phía anh, rằng anh có thực sự
đang hỏi không, hay đang nghi ngờ điều gì đó. Tôi không thể luận ra được
gì từ giọng nói của anh.