CÔ GÁI TRÊN TÀU - Trang 80

"Có lẽ tôi không đến mức nhỏ mọn như vậy." Tôi nhỏ mọn như vậy đấy.
Tôi ghét việc cô ta là Anna Watson.

"Được rồi. Và chiếc nhẫn - chiếc cô đang đeo trên cổ. Có phải đó là nhẫn
cưới không?"

"Không" tôi nói dối. "Nó là... nó là của bà tôi."

"Thật vậy à? OK. Tôi phải nói điều này, đối với tôi, thái độ của cô đã bộc lộ
nên - như cô Watson đã nói - cô chưa sẵn sàng bước tiếp, và cô phủ nhận sự
thật rằng chồng cũ của cô đã có một gia đình mới."

"Tôi không thấy -"

"Chuyện này liên quan gì đến Megan Hipwell?" Riley nói nốt câu của tôi.
"Buổi tối Megan mất tích, chúng tôi đã được thông báo rằng cô - một người
phụ nữ không ổn định, người đã uống rượu say khướt - được nhìn thấy trên
con đường mà cô ấy sống. Và nghĩ rằng có một số sự tương đồng về vẻ
ngoài giữa Megan và cô Watson -"

"Họ chả có gì giống nhau cả!" tôi phát cáu bởi câu chất vấn đó. Jess không
giống Anna chút nào. Megan không giống Anna.

"Họ đều có mái tóc vàng, nhỏ người, mảnh dẻ, da trắng..."

"Thế nên tôi tấn công Megan vì nghĩ đó là Anna? Đó là điều ngu ngốc nhất
tôi từng nghe" tôi nói. Nhưng vết bầm trên đầu tôi lại nhói lên và tất cả các
sự việc xảy ra tối thứ bảy vẫn đang là một lỗ hổng đen kịt.

"Cô có biết là Anna Watson quen Megan Hipwell không?" Gaskill hỏi, và
tôi cảm giác như hàm tôi đang rớt xuống.

"Tôi... cái gì? Không. Không, họ không biết nhau."

Riley mỉm cười, rồi lại làm mặt nghiêm túc. "Họ có đấy. Megan có thời
gian chăm con cho nhà Watson..." cô ta nhìn xuống tờ giấy, "vào tháng tám
và tháng chín năm ngoái." Tôi không biết nói gì. Tôi cũng không thể tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.