CÔ GÁI TRONG TRANG SÁCH - Trang 193

gỗ. Nó cũng có rất nhiều trong bông và giấy.
Tôi chẳng hiểu nổi vị bác sĩ định nói gì nữa. Ông đặt cho chúng tôi một câu
hỏi để làm rõ ý của mình hơn:

- Thử tưởng tượng nếu các vị nuốt cả đống bông vào người thì sẽ ra

sao?
- Chẳng có gì nghiêm trọng cả, Milo khẳng định. Ăn vào thì sẽ thải ra thôi...
- Hoàn toàn đúng, Philipson tán đồng. Con người không thể tiêu hóa được
xeluloza. Đó là điểm khác biệt giữa chúng ta và các động vật ăn cỏ như bò
hay dê.
- Nếu như tôi hiểu đúng, Billie nói, thông thường cơ thể con người không
chứa xeluloza, vậy thì...
- ...vậy thì, vị bác sĩ nói nốt câu, cấu tạo sinh học của cô không phải là của
một con người. Mọi chuyện giống như thể một phần cơ thể cô đang dần
biến thành “thực vật”...
o O o
Ông để mặc mọi người im lặng một lúc lâu, như thể bản thân ông cũng khó
chấp nhận các kết quả xét nghiệm chính ông đã yêu cầu làm.
Vẫn còn một tờ giấy cuối cùng trong chiếc cặp nhỏ của ông: kết quả phân
tích những sợi tóc trắng của cô gái.
- Trong những sợi tóc này, nồng độ hydrosunfit natri và peoxit hydro rất
cao, peoxit hydro còn gọi là...
- ...nước có oxy, tôi đoán.

- Nói chung, vị bác sĩ bổ sung, chất này được cơ thể con người tiết ra

một cách tự nhiên. Khi chúng ta già đi, chính chất này khiến tóc chúng ta
bạc trắng vì nó cản trở quá trình tổng hợp sắc tố tạo màu cho tóc. Nhưng
thông thường, đó là một quá trình diễn ra từ từ, hết sức chậm chạp và tôi
chưa từng thấy tóc của ai mới hai mươi sáu tuổi mà đã bạc trắng chỉ sau
một đêm.
- Thế có làm cho tóc có màu trở lại như cũ được không? Billie hỏi.
- Ờ... Mortimer ấp úng, đôi khi cũng có trường hợp một phần tóc lấy lại
được màu cũ sau khi chữa khỏi bệnh hoặc ngừng quá trình điều trị tích cực,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.