CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 119

Mẹ à, những lá thư gần đây của con chắc chắn đã khiến mẹ lo lắng có

phải không, mẹ nhất định sẽ không hiểu được ý nghĩa của chúng có phải
không? Thế nhưng, chỉ có chuyện này là con không có cách nào nói cho mẹ
biết được.

Bởi vì cơn vượt cạn khó khăn khi sinh con ra, sức khỏe của mẹ đã trở

nên rất yếu.

Thế nên con đã quyết tâm sẽ không là gánh nặng của mẹ mà sẽ trở

thành một người thật giỏi giang. Vì không muốn mẹ lo lắng, vì không
muốn thấy mẹ bị họ hàng thân thích thương hại, con đã quyết định rằng
mình sẽ không bao giờ khiến mẹ phải cảm thấy buồn lòng vì đã sinh con ra.

Nhưng, vào cái ngày đó sáu năm về trước, hành vi không thành thật

của con đã hủy hoại cuộc đời của một người khác và sự trừng phạt dành
cho con khi đó là con đã mất đi mẹ.

Vậy mà, mẹ à, ngày hôm nay con lại tiếp tục làm một việc sai trái

khác.

Mẹ, mẹ ơi, hãy nói cho con trai của mẹ biết rốt cuộc sự ngu xuẩn này

của con còn sẽ tiếp tục đến khi nào đây?

Giờ nghỉ trưa ngày hôm sau, khi tôi mang hộp bento mẹ đã chuẩn bị

tới phòng sinh hoạt của câu lạc bộ Văn học, tôi phát hiện chị Tooko đã tới
đó từ trước. Chị ấy đang ngồi ôm chân trên ghế xếp và ăn "cơm".

Chị ấy để quyển Em còn yêu Brahms không? của Francoise Sagan tựa

lên đùi, sau đó lật từng trang, thỉnh thoảng dùng ngón tay xé lấy một mẩu
sách bỏ vào miệng nhấm nháp rồi nuốt một cách ngon lành, mỗi lần như
vậy chị ấy đều nở một nụ cười cực kì vui vẻ.

- Món ăn của Sagan có phong vị tao nhã của vùng đô thị. Nó mang

một mùi hương thanh khiết và cảm giác mát lạnh tuyệt vời giống như món

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.