CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 157

Đột nhiên, hai mắt của chị Tooko sáng lên, rồi chị ấy chạy vào phòng

học của một lớp thuộc khối 2.

Tôi còn tưởng chị ấy tìm được manh mối gì, ai ngờ vừa mới chạy theo

thì tôi đã thấy chị Tooko đang hào hứng loay hoay trước một giá sách nhỏ
chất đầy sách dành cho thiếu nhi.

- Nhìn nè nhìn nè, Konoha. Là giá sách của lớp nè. Ôi, thiệt là nhớ quá

đi~ Ồ, ngay cả phiên bản rút gọn của Những người cùng khổ cũng có luôn.
Chị nhớ quyển này kết thúc ở đoạn Jean và Cosette bắt đầu sống hạnh phúc
với nhau. Khi chị đọc bản gốc và biết đã có bao nhiêu chuyện không may
xảy ra với Jean như vậy, chị đã rất sốc. Ôi chao, Những phụ nữ nhỏ bé cũng
có nè. Truyện này chị thích nhất là cảnh bốn cô gái gửi đồ ăn tới cho những
người nghèo khó vào đêm Giáng Sinh đấy, chị đã đọc đi đọc lại cảnh này
không biết bao nhiêu lần. Oa, còn nữa này, Hành trình của Elmer và Cái
cây nhảy múa, ôi, nhớ thật đấy~~~ Muốn ăn quá~~~ à.

Giọng của tôi bất giác tăng lên quãng tám.

- Chị quên mình tới đây để làm gì rồi hả!?

Bị tôi nạt, chị Tooko giấu mặt đằng sau quyển Cái cây nhảy múa đang

cầm trên tay, rồi chị ấy thò nửa mặt ra với vẻ chán nản.

- Xin lỗi Konaha nha, chị lỡ...

Vừa ngước lên nhìn tôi và xin lỗi một cách rụt rè như vậy xong, chị

Tooko đột nhiên quay phắt xuống nhìn vào quyển sách trong tay, hai mắt
mở to và la lên.

- Đúng rồi, chị biết rồi! Konoha!

- Cái gì nữa ạ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.