CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 191

- Xoẹt một cái...

Khóe miệng Sarashina nhếch lên, rồi bạn ấy diễn lại động tác chém

xéo con dao điêu khắc của mình.

- Anh Igarashi đã rất kinh hãi. Vẻ mặt của anh ta trước khi ngã xuống

tràn ngập vẻ khó tin, trông anh ta cứ như thể sắp khóc tới nơi ấy, đáng đời.

Cảm giác sợ hãi khiến cổ họng tôi run run. Làm sao bạn ấy có thể thản

nhiên nói ra một chuyện kinh khủng với ánh mắt vui vẻ như vậy chứ? Lúc
đó không phải Sarashina đang gào khóc sao? Chẳng lẽ đó chỉ là diễn kịch
sao? Hay bạn ấy không hề nhận thức được mình đang làm gì, đang nói gì?

Người con gái đang đứng trước mặt tôi trông chẳng khác gì một đối

tượng nguy hiểm sẵn sàng làm bất kì chuyện gì.

Cả thư viện yên tĩnh như chết. Có lẽ không còn lại ai ở trong này

ngoại trừ hai chúng tôi.

- Bạn và... anh Igarashi... từng hẹn hò với nhau đúng không?

Khi tôi khó khăn hỏi một cách đứt quãng như vậy, khuôn mặt của

Sarashina đột ngột chuyển thành vẻ tức giận kịch liệt.

- Làm sao có thể chứ, tất cả chuyện hẹn hò đó đều là do anh ta tự nghĩ

như vậy! Mình ghét cay ghét đắng anh ta! Người gì được mỗi cái to xác,
lúc nào cũng ngô nghê như thằng đần, nói chuyện thì to tiếng chẳng thèm
chú ý tới ai! Thật nực cười! Đi xem phim gì, đến quán nào ăn, ăn thực đơn
gì, toàn là anh ta một mình tự quyết định, mình dám cam đoan trong đầu
anh ta đã nghĩ tới chuyện muốn được nhanh làm trò đồi bại với mình rồi!
Mỗi lần anh ta làm bộ lơ đãng khoác tay lên vai mình, mình lại muốn lấy
dao xắt nát anh ta như xắt bắp cải! Chỉ nội việc phải hít thở cùng một bầu
không khí với gã đó đã đủ khiến mình cảm thấy buồn nôn rồi!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.