CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 225

có hình bóng của Miu. Lúc nào Miu với mái tóc đuôi ngựa cũng nhìn tôi và
nở nụ cười tinh nghịch.

(Takoyaki: Loại bánh truyềnthống của Nhật có nhân là bạch tuộc)

...Konoha rất đặc biệt, cho nên mình sẽ nói cho Konoha biết giấc

mộng của mình.

... Mình sẽ trở thành một tác giả. Mình sẽ khiến rất nhiều người đọc

sách của mình. Và nếu họ có thể cảm nhận hạnh phúc vì điều đó, mình sẽ
rất vui.

... Tiểu thuyết mà mình đang viết sắp hoàn thành rồi. Mình sẽ để

Konoha là người đầu tiên đọc nó.

... Hì hì, mặt cậu đỏ lên rồi kìa, sao thế Konoha? Cậu đang nghĩ gì

vậy? Đừng giấu mình, nếu không mình sẽ giận đấy, hiểu chứ? Nói cho
mình biết, Konoha đang nghĩ gì, nói cho mình biết toàn hộ. Hãy nói cho
mình biết toàn ~ bộ những tâm sự của Konoha đi.

Thế nhưng, vào một ngày, đột nhiên Miu lại nhìn tôi bằng ánh mắt sắc

nhọn.

Cậu ấy không để ý tới tôi, cậu ấy tiếp tục tránh né tôi, cuối cùng, cậu

ấy nở một nụ cười và nói: "Konoha, cậu nhất định sẽ không hiểu được
đâu", rồi cậu ấy gieo mình xuống từ sân thượng trước mắt tôi.

Hình ảnh Miu lúc đó cùng hình ảnh Sarashina nở nụ cười trước khi lấy

dao cắt vào cổ ở thư viện chồng lên nhau và tràn ngập trong đầu tôi.

... Cuối cùng thì... cậu cũng trả lời mình rồi.

Máu tươi phun ra.

Akutagawa sững sờ mở to hai mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.