CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ GÃ KHỜ BỊ TRÓI BUỘC - Trang 228

... Konoha, cậu nhất định, sẽ không hiểu được đâu.

... Mình đã rất cố gắng. Mình vẫn luôn thích Kazushi mà.

... Konoha, cậu nhất định, sẽ không hiểu được đâu.

"Ta đang suy nghĩ liệu mình nên gửi đi bức thư thư này hay không. Ta

vốn cho rằng mình thật sự không nên gửi. Thế nhưng..."

Lời thoại dừng lại.

Mồ hôi chạy dọc theo khuôn mặt của Akutagawa. Bờ môi khô khốc

của cậu ấy run rẩy mà không phát ra âm thanh nào. Cậu ấy đứng yên ở đó,
không hề cử động.

Tại sao chứ, rõ ràng đau đớn đến vậy, tại sao cậu ấy vẫn muốn tiếp tục

diễn chứ?

Chẳng lẽ cậu ấy muốn tự khiến bản thân tổn thương đến vậy sao?

Nếu như lựa chọn đó lại sai lầm thì cậu ấy sẽ thế nào?

Nếu như cậu ấy lại làm tổn thương ai đó!

Nếu như cậu ấy lại phá vỡ thứ gì đó!

Cổ họng tôi co thắt, mồ hôi lạnh túa ra, toàn thân tôi đau đớn như thể

bị chia ra làm hai, tôi không nhịn được nữa, tôi nắm chặt hai nắm đấm và
hét lên:

- Đủ rồi, dừng lại đi! Đã quá đủ rồi! Tại sao phải đau khổ thế này chứ!

Akutagawa và Kotobuki, cả chị Tooko và Takeda đang đứng ở một

góc khác của sân khấu cùng quay lại nhìn tôi với vẻ mặt kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.