CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 115

Tôi rút ra quyển sổ tay mà lúc nãy đã dùng để viết điểm tâm cho chị

Tooko, trên đó có vẽ hình một con chim tròn quay. Mặt của nó trông như
mặt mèo, đầu mọc ra thứ gì đó vừa trông như mỏ vừa trông như sừng, cái
lưỡi dài thè ra. Đây là hình vẽ trên tấm thiệp mừng năm mới gửi tới cho tôi
bởi một người không ghi tên.

- Chị Tooko, chị biết đây là cái gì không?

Tôi đặt quyển sổ lên bàn để chị Tooko có thể nhìn thấy nó.

- Nó lẫn trong số những tấm thiệp mừng năm mới gửi cho em. Trên đó

không ghi tên, nhưng em đang nghĩ liệu có phải Miu là người đã gửi nó tới
không...

- Cái này trông như những nét vẽ nguệch ngoạc của Miyazawa Kenji

vậy.

Chị Tooko nhíu mày khẽ nói.

- Kenji thường xuyên vẽ bậy lên những khoảng trống trong bản thảo

của mình. Như là con mèo, hòn đá, cái cây chẳng hạn, rất nhiều thứ. Cái
này trông khá giống một hình vẽ trong một góc của bản thảo Bài ca thiếu
niên bại trận của Kenji.

- Bài thơ đó như thế nào ạ?

- Nó là một bài thơ nói về khung cảnh bình minh trên bờ biển. Bài thơ

này được viết dựa trên Niềm ghen ghét dành cho bình minh mà Kenji sáng
tác trong một chuyến du hành tới Sanriku, nó được in trong tập thứ hai của
tuyển tập Mùa xuân và địa ngục. Kenji đã sửa đổi bản thảo Niềm ghen ghét
dành cho bình minh rất nhiều lần, từ một tác phẩm viết theo lối ngôn ngữ
nói, ông đã biến nó thành Bài ca thiếu niên bại trận mang phong cách văn
học. Về sau bài thơ này được hiệu đính lại và nằm trong tập Những bản
thảo thơ văn chưa hoàn thành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.