CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 14

Khi tôi mở cửa trước, luồng không khí lạnh buốt phả vào mặt tôi.

Tôi hít một hơi đầy lồng ngực làn gió đầu tiên của năm mới, sau đó

đưa mắt nhìn về phía hòm thư.

Ồ, thiệp chúc mừng năm mới được chuyển tới rồi.

Tôi cầm lấy xấp bưu thiếp được cột lại bằng dây thun và đảo qua từng

tấm một.

Tấm này là của Akutagawa chắc luôn. Xài bút lông nữa chứ... Tôi vừa

nhìn những dòng chữ nghiêm túc tới mức quá đáng ghi trên tấm thiệp vừa
cảm thán. Tấm này thì chắc là của Takeda, nét chữ tròn tròn và hình minh
họa dễ thương này rất giống phong cách của cô bé.

Thiệp của chị Tooko cũng được viết rất lịch sự.

Thật khó tưởng tượng một người tào lao lúc bình thường chỉ biết lắc

ghế ầm ầm rên rỉ "Đói quá đi à~, mau viết cái gì đó cho chị đi~" như chị ấy
lại có thể viết ra một tấm thiệp có nội dung và nét chữ như vậy. Tất nhiên lý
do chị Tooko làm thế là vì để ý tới ánh mắt người nhà tôi. Chị ấy cực kì
thích sĩ diện hão trong những trường hợp thế này.

Thỉnh thoảng, khi chị Tooko gọi điện tới, mẹ lại khen chị ấy hết lời:

"Chà, cô bé đó thật lễ phép, hệt như tiểu thư con nhà gia giáo vậy". Nếu
như tôi nói cho mẹ biết trên thực tế chị ấy chỉ là một con yêu quái thích
gặm sách ngấu nghiến, có lẽ mẹ sẽ té ngửa vì sốc cho xem.

Tất nhiên, bản thân người trong cuộc chắc hẳn sẽ vẫn khăng khăng

"Chị không phải yêu quái. Chị chỉ là một cô gái văn chương thôi".

- Hửm...?

Một tấm thiệp kì lạ lọt vào mắt tôi, khiến tay tôi dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.